Dịch: Mèo Bụng Phệ
Biên: Cún
***
Lý Mục Thư không ỷ mình là quan mà ép người. Lão trao đổi những vấn đề văn chương một cách điềm đạm, giúp Doãn Triệu Tiên bình tĩnh hơn rất nhiều, tự tin nói ra những lý tưởng và khát vọng trong lòng.
Có những điều Lý Mục Thư nghe quả thật có phần khờ khạo, nhưng Doãn Triệu Tiên không giống những người trẻ tuổi khác. Gã là kẻ có lý tưởng, phương châm và nguyên tắc. Có điều, hiện tại chưa quen thuộc, nên Doãn Triệu Tiên cũng chỉ nói thoáng qua liền dừng, nhưng cũng đủ để Lý Mục Thư suy đoán ra đôi chút.
“Hoài bão trong lòng Doãn Giải nguyên muốn trở thành hiện thực, vậy không phải thời kỳ phồn vinh ắt không thể!”
Lý Mục Thư xúc động nói.
“Doãn mỗ cảm thấy Đại Trinh hiện nay dù chưa dùng nổi hai chữ thịnh thế, nhưng cũng phồn vinh. Dân giàu ắt nước mạnh, nước mạnh ắt dân an, ấy chính là đạo lý nương tựa lẫn nhau.”
Doãn Triệu Tiên giải thích một cách lễ phép nhưng không quá kỹ càng.
Tại sảnh, hai người vừa uống trà vừa đàm đạo. Bởi yến tiệc trong vương phủ, đám người hầu bận rộn nên cũng không làm phiền họ. Tới lúc trời nhá nhem tối, đã có vài vị thân tín và hảo hữu của Tấn vương đến. Thi thoảng Lý Mục Thư cũng dẫn Doãn Triệu Tiên qua chào hỏi một chút.
Trời mỗi lúc một tối, nhiệt độ giảm xuống, Lý Mục Thư tuổi đã cao, ngồi ngoài sảnh cảm thấy lạnh bèn đề nghị Doãn Triệu Tiên cùng dời bước.
“Doãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen-2/2634877/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.