Dịch: Cua Ẩn sĩ
Biên: Duy Anh
“Lão đầu à, ông về nhà sao không nói tiếng nào, ông đang làm gì thế?’’
Trong buồng ngủ vọng ra câu hỏi, kèm theo tiếng sột soạt mặc quần áo, rồi tiếng bước chân. Bà lão vén màn bước ra thì thấy cảnh tướng công mồ hôi nhễ nhại, đang ngã vật ra đất thở hổn hển.
Bà sợ hết hồn, vội vàng ngồi xổm xuống định đỡ chồng dậy, nhưng không ngờ cả người Tả Bác Nhiên cứng ngắc không cách nào đỡ nổi.
“Trời đất! Ông sao thế này?”
Bà sờ tay lên đầu Tả Bác Nhiên thì thấy tóc tai ướt nhẹp, mặt mũi tái nhợt nên vội vàng vỗ ngực giúp chồng thuận khí.
Có lẽ cảm nhận được hơi ấm từ tay vợ mình, Tả Bác Nhiên dần dần tỉnh táo lại rồi vận chuyển chân khí trong cơ thể để lấy lại bình tĩnh.
"Ôi... Phù... Ban nãy ta còn tưởng rằng mình chết đến nơi rồi...’’
“Rốt cục lại là có chuyện gì thế? Sao bộ dáng ông như vừa gặp ma quỷ vậy?”
“Suỵt!” Tả Bác Nhiên bật dậy, cẩn thận quan sát cửa chính.
“Bà đừng ăn ốc nói mò, ta vừa gặp thần đó! Là hai vị Văn Võ Phán quan dưới trướng Thành Hoàng của Quân Thiên phủ, ở ngay đấy!”
Tả Bác Nhiên chỉ vào phía trước bàn bát tiên, lòng vẫn nơm nớp sợ hãi.
“Phù... Ta còn tưởng rằng dương thọ của ta hết rồi, không ngờ hai vị Phán quan nói do có cao nhân nhắc nhở nên đến trấn trạch... Phù... Phù...”
Giọng nói của Tả Bác Nhiên vẫn chưa hết run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen-2/2634783/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.