Giang Vãn Trừng bị đánh một cái cảm thấy uất ức lắm, rõ ràng trước đó đã nói rồi mà, cậu phải tìm một vài câu hỏi để làm khó chú rể và đoàn phù rể. Bây giờ cậu nghiêm túc tìm rồi, đáp án tiêu chuẩn cũng làm xong luôn rồi, thế mà vẫn bị Giang Vãn Ninh ghét bỏ.
“Được mà, năm đó anh rể học Toán giỏi lắm.” Trước đó Giang Vãn Trừng còn đặc biệt tìm hiểu thử, đề bài cậu đưa ra cũng không quá khó.
“Hơn nữa, cậu của Nhan Nghiên tốt nghiệp từ trường đại học Kyoto đó, học Toán tốt lắm.”
Có cả Tôn Sùng đang học đại học nữa, cộng thêm bác sĩ Tô Dương, Giang Vãn Trừng thấy mấy đề Toán này của cậu rất trẻ con mới phải.
Giang Vãn Ninh hơi đau đầu: “Anh rể của mày và cậu của con bé cũng đã già đầu rồi, còn ai nhớ mấy cái đó đâu chứ?”
Nhớ đến năm đó, lúc đó Giang Vãn Ninh học đại học năm nhất, khi cô nhìn vào bài thi Toán cấp ba của Giang Vãn Trừng, thì bắt đầu từ bài điền vào chỗ trống thứ ba là đã không hiểu gì nữa.
Văn Thiệu lại không học ngành Toán, vả lại, anh cũng đã tốt nghiệp đại học mấy năm rồi, độ khả thi của việc ghi nhớ được những thứ đó đã nhỏ thì nay càng thêm nhỏ.
“Không sao đâu chị, không giải ra được thì chỉ cần đưa tiền là xong rồi.” Nhan Nghiên sắp xếp giày cưới thỏa đáng xong xuôi, cô ấy nhảy xuống khỏi ghế, điềm nhiên nói: “Hôm nay những người đón dâu ngoài kia không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-huong-sau-man-truong/2848403/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.