Ngô Ngạn Thần không về nhà, mà gọi Ngô Nghệ Quân đi uống rượu.
Hiếm hoi Nghệ Quân thấy em trai rủ rê kiểu này, đoán là có gì không ổn nên không thể từ chối.
Tại quán rượu.
Hai anh em trai ngồi cạnh nhau, Ngô Ngạn Thần muốn được tâm sự, nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
- Anh, được làm bố có hạnh phúc không?
Nghệ Quân nhướng mày nhìn em trai, nhấp một ly rồi cười.
- Có!
Người anh trai không biết nên mô tả cảm giác hạnh phúc bên con cái là như nào, nhưng khẳng định chắc nịch chỉ với một từ "có". Mà chỉ một từ đơn giản này lại càng làm lòng Ngô Ngạn Thần thêm đau.
- Gà trống nuôi con, chắc có lúc anh mệt mỏi lắm.
- Ừm, cuộc sống mà. Nếu không mệt mỏi vì điều này, thì sẽ mệt mỏi vì điều khác. Nhưng anh đảm đương được, so với sự hi sinh của chị dâu em, thì có là gì.
Mẹ của Hải Chi là một giới hạn không thể đụng đến của Ngô Nghệ Quân, mà mọi người kể cả bố mẹ cũng hạn chế nhắc tới. Ngạn Thần ngạc nhiên khi anh trai chủ động nói tiếp.
- Người ta nói là phụ nữ ai mà chẳng phải sinh đẻ. Chỉ là vợ anh không may nên mới qua đời. Anh là bác sỹ, cứu được bao người nhưng lại không thể giữ được mẹ cho con gái.
Giọng Nghệ Quân trầm xuống, lại cầm ly uống thêm một ngụm.
- Ngạn Thần, nếu em có vợ thì hãy trân trọng người phụ nữ của mình, nếu vợ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-dau-yeu-it-lan-hai-dam-sau/3624696/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.