Ngô Ngạn Thần, cậu biết Na Anh- đứa con gái mà vợ chồng tôi hết mực yêu thương đã trải qua những gì không? À, cậu sao mà biết được. Vậy để tôi nói cho cậu biết.
Quay lại khi Tạ Na Anh ngưỡng 22 tuổi....
Mang bầu không đáng sợ, đau đẻ không đáng sợ, nuôi con một mình mà không có chồng cũng không đáng sợ. Đáng sợ là trầm cảm sau sinh. Kinh khủng hơn là sinh con xong không thiết sống nữa.
Mã Tư Lệ nói với con gái.
" Mẹ có quyền đưa con tới thế giới này, nhưng muốn rời đi hay không là do con quyết định. Và con không được làm tổn hại tới cháu ngoại của mẹ. Nếu chọn cái chết, mình con chết thôi, cháu của mẹ là đứa trẻ vô tội".
Con gái cưng của bà trầm cảm rất nặng, mỗi lần vào nửa đêm đều trốn trong nhà vệ sinh uống quá liều thuốc ngủ. Đến lúc bà phát hiện thì cô đã nằm dưới đất và ý thức bắt đầu mơ hồ.
Bà ôm con gái và nhẹ nhàng hỏi:
" Con uống bao nhiêu viên rồi? Giờ con thấy sao?"
Sau một khoảng im lặng, bà lại nhẹ nhàng hỏi tiếp.
" Sống mệt lắm hả? Không chịu được nữa à? Nếu không chịu được nữa, mẹ sẽ không đưa con đi bệnh viện, để con được giải thoát."
Tạ Na Anh như đứa trẻ yếu đuối cùng cực gục trong lòng mẹ bật khóc, khó khăn lắm mới nói.
" Mẹ gọi cấp cứu cho con"
Kể cả khi cô được nhân viên y tế đưa đi, mẹ cô vẫn nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-dau-yeu-it-lan-hai-dam-sau/3624694/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.