Ngày nào Nguyệt Hoa cũng gửi thư cho Từ Tu, nhưng thư hắn gửi lại không nhiều lắm, mỗi khi y hỏi "Ta viết có đẹp không?", trong thư của Từ Tu sẽ không nhắc đến chuyện này.
Trong cung trời đất xoay vần, Khương Sạn tóm được thích khách trong bãi săn, tra hỏi mới phát hiện người chủ mưu là hoàng hậu, hắn phế hậu, khiến cho dư luận xôn xao một trận.
Bên trong khu nhà nhỏ, ngày ngày bình lặng như nước, Nguyệt Hoa lúc nào cũng mang theo mệt mỏi trên mặt, cơm canh chẳng ăn được bao nhiêu, chỉ khi luyện chữ mới hơi hơi có tinh thần.
Cung nữ đau lòng nói: "Công tử, gần đây người không ăn được gì, cố gắng ăn thêm một chút đi."
Nguyệt Hoa mệt mỏi lắc đầu, trong lòng y ngộp phát hoảng, ăn cái gì cũng khó mà nuốt được, miễn cưỡng ăn sẽ không chịu được mà buồn nôn.
Có lẽ là tương tư quá độ, Nguyệt Hoa gian nan nuốt một ngụm canh rồi đứng dậy, bỗng y đầu váng mắt hoa, chỉ nghe thấy cung nữ hét lên một tiếng, y liền mất đi ý thức.
Đến khi tỉnh lại, cung nữ đang vui vẻ nhìn y: "Công tử, cuối cùng người cũng tỉnh rồi."
Nguyệt Hoa mơ mơ màng màng: "Ta bị làm sao?"
Cung nữ xấu hổ đỏ mặt, ấp úng không biết mở miệng thế nào, dù sao thân thể Nguyệt Hoa đặc biệt, khi nãy nghe thái y chẩn đoán, nàng cũng sợ hết hồn.
"Công tử... Là chuyện vui..." - Cung nữ nhẹ giọng nói, thấy Nguyệt Hoa vẫn ngơ ngác không hiểu gì: "Công tử, người có thai."
Nguyệt Hoa si ngốc nhìn nàng, dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-dau-nhan-duoc-an-sung/973671/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.