Cả ngày nay Nam Uyển không yên tĩnh nổi một giây. Buổi sáng sau khi Khương Sạn rời đi, Nguyệt Hoa mãi không chịu dậy mặc quần áo. 
Ban đầu cung nữ nghe hoàng thượng dặn dò, không dám đi vào quấy rầy, nhưng lúc này mặt trời đã lên cao, nàng sợ Nguyệt Hoa đói bụng hại thân thể, đành kiên trì đi gõ cửa. 
"Công tử... Công tử... Dậy dùng cơm rồi ngủ tiếp..." – Trong phòng im ắng không một tiếng đáp lại, cung nữ chỉ nghĩ rằng Nguyệt Hoa mệt quá không dậy nổi thôi. 
Sắp qua buổi trưa, trong phòng vẫn không có động tĩnh, cung nữ không nhịn được nữa, gõ cửa rồi nói: "Công tử, nô tỳ vào đây.' 
Trên giường nhỏ phồng lên một cục, Nguyệt Hoa cong lưng rúc trong chăn, nghe thấy tiếng cung nữ tỷ tỷ, y càng nắm chặt chăn hơn. 
Không biết Nguyệt Hoa đã nằm thế này bao lâu rồi, cung nữ sợ y bị ngộp không thoải mái, tiến lên kéo chăn ra: "Công tử, đừng che, ngài làm gì vậy." 
Dù sao Nguyệt Hoa cũng là nam nhân, bên trên không đủ mà bên dưới có thừa, so với cung nữ mảnh mai thì y vẫn khỏe hơn một bậc, gắt gao túm siết chăn và giường không buông. 
Đọ sức một trận, cung nữ suýt nữa bị y kéo lảo đảo. 
Thường ngày Nguyệt Hoa nhìn ngoan ngoãn dễ bảo, nhưng mỗi lần giở tính thì không ai chịu đựng được, chỉ có hoàng thượng mới đủ sức dọa dẫm y mà thôi. Nàng đành lui ra ngoài, gọi người đi mời hoàng thượng. 
Đúng lúc Khương Sạn đến Nam Uyển, hắn nhìn một đám thái giám cung nữ chạy hớt hải, quỳ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-dau-nhan-duoc-an-sung/973664/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.