Hoàng thượng đã lên tiếng, cung nữ không dám nhiều lời, nhẹ giọng nói: "Công tử, để nô tỳ hầu hạ người nghỉ ngơi."
Người đang nằm trên ghế vội bò lên, cẩn thận nói: "Tỷ tỷ, họa sĩ ngày mai lại đến nha, chưa vẽ xong."
Y làm nũng kéo tay áo cung nữ, sợ nàng không cho mình chơi.
Cung nữ nhanh chóng đáp lại, không biết hoàng thượng cùng Nguyệt Hoa chơi trò gì, nàng chỉ biết Nguyệt Hoa có thể khiến Hoàng thượng vui vẻ là chuyện tốt.
Cung nữ hiếm khi ân cần như thế, nàng hầu hạ Nguyệt Hoa dùng bữa, lại dỗ dành y đi tắm.
Làm bất cứ chuyện gì cũng phải có người dỗ, nếu không y sẽ lười biếng nằm nhoài lên bàn.
Nếu là lúc trước, cung nữ sẽ chiều theo y, dù sao cũng không ảnh hưởng gì, mà bản thân lại bớt được một việc. Nhưng ngày mai Hoàng thượng lại tới, nàng không dám làm việc qua loa.
Dỗ dành đủ đường mới nhét được người vào bồn tắm, người nào đó vừa ngâm nước đã nghịch như điên, đạp nước văng tung tóe, cung nữ hoảng hốt khuyên lơn: "Công tử, công tử đừng nghịch nữa."
Càng có người chạy sau mông dụ dỗ, Nguyệt Hoa lại càng không nghe lời, cười hì hì hắt nước ra ngoài, còn không nhìn nàng.
Sợ Nguyệt Hoa bị cảm lạnh, cung nữ chỉ có thể uy hiếp y: "Công tử, nếu người bị bệnh, ngày mai họa sĩ sẽ không tới nữa."
Nguyệt Hoa ngượng ngùng thu tay lại, ngoan ngoãn trèo ra khỏi bồn tắm, chờ cung nữ hầu hạ y mặc quần áo.
Thân thể bại lộ trong không khí khác với người thường, Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-dau-nhan-duoc-an-sung/973660/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.