Buổi chiều thứ Hai được nghỉhọc, Lạc Phán Phán kể chuyện này với Đoàn Khanh Nhi.
"Như vậy có nghĩa là, sau này các cậu vẫn gặpnhau?" Đoàn Khanh Nhi nhíu mày, lo lắng nhìncô. "Phán Phán, cậu định thế nào?"
Lạc Phán Phán hiểu bạn mình đang lo lắng điềugì, cô cười khổ sở, cúi đầu đá mộthòn sỏi dướichân, thản nhiên nói: "Thuận theo tự nhiên thôi,dù sao mình vẫnchưa biết liệu có phải mình thíchHướng Vũ Phàm thật hay không, có lẽ cũng chỉ lànhất thời mù quáng thôi".
Đoàn Khanh Nhi thở dài gật đầu nói: "Hy vọng lànhư vậy".
“Khanh Nhi, Hướng Vũ Phàm là thần tượng của cậu.Nếu một ngày mình và HướngVũ Phàm đối địch nhau, cậusẽ đứng về bên nào?"
"Đương nhiên là đứng về phía cậu!" ĐoànKhanh Nhi vỗ vai cô, nói một cách không do dự."Thần tượng có thể tìm nhưng bạn tri kỷkhông phải muốn gặp là được!"
"Khanh Nhi, cậu thật tốt!" Lạc Phán Pháncảm động ôm lấy bạn, chợt nghĩ ra điềugì đó, vội thânmật kéo tay bạn. "Khanh Nhi, không phảilà cậu thích đọc truyệntranh sao? Mình nghe nói ởđường Nam Hoa gần đây mới mở một hiệu sách cónhiều truyện tranh mới xuất bản, chúng ta đi xem sao?Cậu thích truyện nào mình sẽ tặng cậu truyện đó!Nhưng..."
"Lạc Phán Phán!"
Có một tiếng gọi đột ngột ngắt lời cô, giọngnói quen thuộc khiến cô run rẩy,không có dũng khí đểquay đầu lại.
Nhưng Đoàn Khanh Nhi đã kịp phản ứng, quay lại ngạcnhiên nhìn cậu thiêu niênkhôi ngô, tuấn tú, giọnghơi run run: "Hướng Vũ Phàm!".
Tiếng gọi lạ khiến Hướng Vũ Phàm chú ý, cậu nhìnĐoàn Khanh Nhi, ngạc nhiênhỏi: "Cậu quen tôi à?".
"Đương nhiên! Tôi là bạn của Phán Phán, tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-dau-biet-yeu/57027/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.