Tôi offline lúc trời tờ mờ sáng. Lần trước, chat với cô ấy bỏ ăn trưa, tức là "quên ăn". Lần này lại hy sinh giấc ngủ, nghĩa là "quên ngủ". Có cả quên ăn lẫn quên ngủ, hai chúng tôi đã "sâu nặng" ra phết rồi đấy chứ.
Dù đã quyết định gặp mặt, nhưng chúng tôi không bàn chi tiết cụ thể của cuộc gặp. Và còn ăn ý hơn, chúng tôi vẫn còn gặp nhau mỗi ngày vào lúc 3 giờ 15 phút sáng, rồi nói chuyện cho đến khi trời sáng bạch. Nói chuyện gì không cần hẹn trước, cứ đến lúc ấy khắc có chuyện để nói. Đương nhiên, chúng tôi không nói ba cái chuyện tán tỉnh lăng nhăng, cũng không phải chuyện các cô diễn viên làm mắt hai mí, nâng ngực... Còn về khoản tên họ, Thái đã từng nhắc tôi tuyệt đối không được hỏi, bởi vì hỏi tên rồi thì phải nhớ, rủi có nhiều nàng thì dễ bé cái nhầm lắm. Tôi hỏi:
- Thế làm sao phân biệt được các nàng với nhau?
- Đặt cho các cô cùng một cái nick. Hơn nữa, các cô càng đẹp thì càng hay bị hỏi tên, càng hay bị hỏi thì các cô càng dễ bực, nếu không thèm hỏi có khi cô ta lại tự động xưng tên ấy chứ.
- Thế cô ta xưng tên rồi thì phải làm sao?
- Good question... - Thái vỗ vỗ vào vai tôi tán thưởng, ra chiều khen ngợi hậu sinh khả úy - Đầu tiên phải ca ngợi tên cô ta rất đẹp, dùng một trong bốn tĩnh từ: "sâu sắc", "đặc sắc có một không hai", "tuyệt vời", và "rất thân thương". Nếu tên cô ta chỉ có trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-dau-ben-nhau/1214851/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.