Mùng ba Tết, mặt trời đã lên cao, trong nhà như thường lệ trước chín giờ rưỡi vẫn không có động tĩnh.
Gần mười giờ, Dương Hạo Tư đ.á.n.h răng xong, mặc đồ ngủ đi xuống, vừa hay thấy Mạnh Hạ Nhĩ đang ngáp ở chỗ rẽ cầu thang.
Mạnh Hạ Nhĩ nói: "Trưa nay tôi gọi mấy người bạn đến nhà ăn cơm."
"Ai thế? Lục Nhãn với Mễ Lạp à?" Dương Hạo Tư lấy trong tủ lạnh ra một hộp sữa lớn, vừa ngân nga vừa đổ vào bát, lại bỏ vào mấy thìa ngũ cốc hình sao.
"Ừ, họ dẫn cả người yêu đến, còn có Bạch Hiểu Văn, Hoàn Tử... với cả Giai Nghệ."
Mạnh Hạ Nhĩ quan sát nét mặt Dương Hạo Tư, phát hiện thìa cậu ta cầm đến miệng bỗng khựng lại, mở to mắt nhìn mình.
"Mấy giờ?"
"Mười hai giờ."
"Bây giờ mấy giờ?"
"Mười giờ mười lăm."
Dương Hạo Tư đặt bát xuống, vội vàng chạy lên lầu, trước hết tỉa lại lông cậu, rồi bôi một lớp mặt nạ thật dày, còn thoa cả tẩy tế bào c.h.ế.t môi. Sau đó, cậu bưng hết đống quần áo trong tủ ném lên giường, bắt đầu lựa chọn kỹ càng.
Mạnh Hạ Nhĩ không hiểu ra sao, sau khi rửa mặt xong, bưng cái bát ngũ cốc ấy lên lầu. Đến cửa phòng liền nói: "Sao lại không ăn? Để lâu nó nở mềm hết rồi... Em đang làm gì đấy?"
Anh thấy Dương Hạo Tư túm hết tóc mái lên buộc thành củ hành nhỏ, mặt thì bôi xanh lè, đang ngồi ngẩn ngơ nhìn đống quần áo trên giường.
"Em lấy hết quần áo ra định đem đi quyên góp à?"
Hay là chuẩn bị thu dọn hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-cach-mat-thu-bay/5070882/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.