Ngày hôm sau, ăn xong tô mì, Dương Hạo Tư vẫn phải dậy rửa bát. Ăn xong rồi mới thấy hối hận, sớm biết Mạnh Hạ Nhĩ nấp dưới lầu chờ hù mình thì có đói c.h.ế.t, c.h.ế.t ở ngoài đường, hay nhảy từ đây xuống cũng tuyệt đối không ăn cái tô mì đó.
Đào Phi Vũ hỏi cậu: "Chưa quay lại với nhau hả?"
Cậu nghiến răng đáp: "Ai thèm quay lại với người c.h.ế.t!"
Phi Vũ ca bảo: "Tôi đâu có ngu. Muốn quay lại với người ta, mặt cậu viết rõ ra rồi kìa."
Dương Hạo Tư vội soi gương, sờ sờ mặt mình: "Rõ vậy luôn hả?"
"Nếu không muốn quay lại, thì việc gì ở chung nhà với 'người c.h.ế.t'? Không sợ xui à? Chẳng phải trong lòng cậu chỉ mong hồi sinh anh ta, rồi tạm bợ sống tiếp sao."
"Làm sao để hồi sinh?" Tiểu Dương thành thật hỏi.
Ngụy Thận Mạc hăng hái chen vào: "Pha tro cốt của anh ta với nước, thêm ít bột mì, nặn thành người đất sét đi!"
Kết quả bị đá thẳng ra khỏi cuộc gọi nhóm, rồi còn c.h.ử.i rủa Hạo Tư không biết điều trong khung chat.
Anh Phi Vũ kiên nhẫn dụ dỗ: "Nghĩ coi hồi đó hai đứa cậu đến với nhau vì gì."
"Bọn tôi... chắc coi như tình yêu sét đ.á.n.h nhỉ?" Dương Hạo Tư buộc phải thừa nhận, vẻ ngoài bảnh bao và cách đối xử tốt của Mạnh Hạ Nhĩ quả thật rất thu hút.
Lần đầu gặp, Hạo Tư thấy anh mặc áo gió với sơ mi trắng y như nam thần học đường.
Dù bộ đồ đó là Mễ Lạp phối giúp nhưng vẫn đ.á.n.h trúng ngay tim Tiểu Dương.
Lúc đó cậu còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-cach-mat-thu-bay/5070863/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.