Xe lăn bánh một mạch về đến khách sạn, anh tiếp tục nắm tay cô lôi về phòng, dù cô cố gắng bảo anh buông ra nhưng chỉ vô ích, đây là lần đầu tiên Giai Nghị cư xử có chút mạnh tay với cô như vậy.
Anh không để Lam Yên về phòng của cô, mà lại muốn đưa cô vào phòng anh. Lam Yên không hài lòng, cô chẳng nuốn thuận theo:1
- Anh muốn làm gì? Mau bỏ tay tôi ra!
Cánh cửa phòng vừa mở, cô lại liên tục vùng vẫy, anh không đủ kiên nhẫn nữa, vội bế thốc cô lên khiến Lam Yên giật cả mình.
Anh đá chân đóng sầm cửa lại, bước đến giường, anh đặt cô nằm xuống, lúc này cô cảm thấy tình hình đang chuyển biến rất căng thẳng. Lam Yên ngồi lùi về sau, ánh mắt sợ sệt nhìn anh:
- Huân Giai Nghị, anh...anh muốn làm gì?
Anh khẽ cong môi, nụ cười mị hoặc, có chút giễu cợt:
- Muốn làm chuyện mà trong "quan hệ công việc" nên làm.
Cô khẽ nhíu mày, chẳng rõ anh đang nói khùng nói điên gì nữa, chỉ biết rằng sự nguy hiểm toát ra từ anh khiến cô phải choáng ngợp.
Giai Nghị khụy một chân trên giường, cô vội chụp lấy chiếc gối mà ôm chặt vào người.
- Anh...anh đừng qua đây. Tuyệt đối không được qua đây.
Lúc này cô đã rơi vào hang sói, lời cầu xin tha thiết cũng chẳng có ích gì. Anh tiến đến gần cô, thẳng tay giật lấy chiếc gối rồi quẳng mạnh xuống đất. Cô hoảng sợ khi anh nắm lấy cánh tay mình:
- Huân Giai Nghị anh tránh xa tôi ra.
Anh cúi người, luồn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-yen-trien-mien-troi-buoc/614142/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.