Nhìn hai ba con cùng nhau giải toán, anh tận tình chỉ dạy nhóc nhỏ, tình cảm thắm thiết vô cùng. Chợt cô rời khỏi phòng, nhân lúc cô bước ra ngoài, anh liền cất lời nói với cậu nhóc:
- Tiểu Ngôn này, chú muốn hỏi con một chuyện...ba của con đâu rồi? Mẹ con có hay nhắc gì đến ba của con không?
Nghe đến đây, ánh mắt nhóc nhỏ liền đượm buồn:
- Mẹ nói ba con đã mất từ khi con chưa kịp chào đời, mồ cũng đã xanh cỏ rồi. Vậy nên con cũng hiếm khi nghe mẹ nhắc về ba, đến cả mặt mũi ba ra sau con cũng chẳng rõ.
Nghe xong anh liền đen mặt, cảm giác vừa hoang mang lại bất mãn.
- Con đừng buồn, chú chắc chắn ba con vẫn luôn ở cạnh con và mong con có được những điều tốt đẹp nhất.
Nhóc nhỏ ngây ngô mỉm cười:
- Dạ con biết rồi. Ba vẫn sẽ sống mãi trong tim con mà.
Lúc này ánh mắt anh híp nhẹ, trong lòng dâng lên luồng suy nghĩ: "Gì mà sống trong tim chứ? Rõ ràng còn sờ sờ ở đây kia mà!".1
Vừa lúc cô mang ít bánh và nước vào cho anh và nhóc nhỏ. Lam Yên luôn chú đáo, nhẹ nhàng, tính cách này của cô cũng là điểm khiến anh bị thu hút.
- Cám ơn em.
- Cảm ơn mẹ.
Cô nở nụ cười, thật ra việc anh trở nên gần gũi với Tiểu Ngôn như vậy khiến cô rất bất ngờ. Lam Yên chẳng dám hy vọng Giai Nghị sẽ yêu thương cậu bé khi anh nghĩ Kỳ Ngôn là con là riêng của cô.
- Chỗ này sai rồi, con phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-yen-trien-mien-troi-buoc/614137/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.