Cô đang thấm khô tóc cho con trai, cậu nhóc nũng nịu nhìn mẹ, ánh mắt có chút buồn bã:
- Mẹ à, con...con muốn có ba...
Bấy lâu nay cô nói với Tiểu Ngôn rằng ba của bé đã mất từ lâu. Vốn dĩ cô không biết phải lấy lý do thế nào để giải thích về việc bé con từ lúc sinh ra đã không có ba bên cạnh. Vậy nên cô chỉ đành nói dối như vậy.
- Mẹ xin lỗi vì không thể cho con gia đình trọn vẹn.
Từ năm ba tuổi, Kỳ Ngôn đã được mẹ đưa đến nhà trẻ vì cô phải đi làm kiếm tiền. Hơn nữa Lam Yên cũng muốn con trai được tiếp xúc với bè bạn để trở nên năng động và vui vẻ hơn. Nhưng Tiểu Ngôn bé nhỏ cứ nói với cô là nhóc muốn được có ba. Khi đi học thấy bạn bè có ba đến đưa đón, cậu nhóc rất thích và ước được như vậy. Bé còn kể rằng bạn bè hỏi sao không thấy ba của Kỳ Ngôn đến đón, nhóc chỉ có thể ngậm ngùi nói rằng ba đã mất.
Cô ôm con trai vào lòng, sắp tới Lam Yên sẽ tìm trường học phù hợp để cục cưng nhập học cấp một.
- Mẹ thương mà, dù không có ba bên cạnh nhưng con có mẹ, có ông ngoại và cả bà hai (dì Nguyệt) yêu thương con. À, có cả dì Thụy Ái nữa.
Nhóc nhỏ ngước mắt nhìn cô, giọng nói nũng nịu:
- Nhưng con vẫn muốn có ba mà. Mà mẹ ơi, con thấy chú hôm trước con va phải rất đẹp trai, trông hợp với mẹ lắm.
Nghe con trai nói lời này, cô có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-yen-trien-mien-troi-buoc/614121/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.