Ba con ngựa đang chạy nước kiệu trong sương mờ đêmtối, bỗng có tiếng vó ngựa phi từ phía trước tới. Chú Đức Kiệt và Lam Yvội bảo Trần Nhị rẽ theo vào núp sau mấy hốc đá lớn bên đường. Tiếng vóngựa mỗi lúc một gần. Anh em Chu gia nhìn rõ hai người kỵ mã phi vùn vụt qua khúc đường đó tiến về lối làng Sơn Phu. Nghe ngóng giây lát khôngthấy gì lạ, ba người lại rẽ ngựa ra mặt đường nhắm sao huyệt của XíchHoa Xà Đới Vĩnh Khang tiến. Không bao lâu, anh em Chu gia nhìn thấy ánhđèn lấp ló xa xa ở lề đường bên hữu.
Lam Y hỏi Trần Nhị :
- Sào huyệt họ Đới ở bên kia phải không?
- Có lẽ, vì từ Sơn Phu quán tới đây cũng được năm, sáu dặm đường rồi... Con chưa được đến đây lần nào cả.
- Thôi được, theo chúng ta vào đây.
Trần Nhị theo hai người vào trong khe núi cách lề đường bên tả độ vài chục trượng.
Chu Đức Kiệt, Lam Y xuống ngựa trao dây cương cho Trần Nhị :
- Ngươi cứ núp ở đây giữ ngựa, đừng sợ hãi chi cả. Lát nữa, chúng ta sẽ trở về đây tìm. Nghe không?
- Dạ, xin tuân lệnh. Nhị vị ân nhân bình tâm.
Như hai vệt đen, anh em họ Chu phi hành như biến vào trong đêmtối. Trần nhị chưa kịp nhận xét gì cả thì đã thấy hai người biến đâu mất rồi.
Hắn lắc đầu lè lưỡi.
Hai người này biến ảo như ma quỷ chẳng trách mẹ con chủ quán táng mạng vì tay họ.
Nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-y-nu-hiep/3041969/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.