Kể chuyện tới đây, Thiết Xích Tử tự rót một ly rượu đầy uống cạn rồi nhìn mọi người.
Lam Y nữ hiệp hỏi :
- Từ hồi ở Tiểu Bằng thôn tới nay có chuyến nào tiên sinh gặp y nữa không?
Thiết Xích Tử lắc đầu :
- Không, nhưng bạn tôi có gặp y, kể lại tôi mới hiểu y có yếu điểm ở gáy.
Phàn Thế Hùng hỏi :
- Thế còn ngọn giáo sắt của Lưu Nghị?
- Lẽ cố nhiên tôi để lại Kim gia quán hiện nay hãy còn đó.
Chu Đức Kiệt nói :
- Khi nào qua Võ Đang sơn tôi sẽ tới bái kiến lệnh đệ Tam Vân mới được.
Thiết Xích Tử niềm nở :
- Các vị sẽ là thượng khách của Trương gia. Gia đệ ít đi xa,nhưng lại ưa thích tiếp đãi hảo hán giang hồ. Các cháu bây giờ cũng lớncả rồi.
Chu Đức Kiệt hỏi :
- Vợ chồng Trại Lữ Bố vẫn ở Trường Sa?
- Cơ sở bảo tiêu của y lớn lắm. Khắp đất Giang Nam, ai cũng biết tiếng. Cờ họ Hoàng đi tới đâu, bọn bắc đạo cũng phải nể nang. À thế còn việc dò hỏi xem quan sở tại hành động thế nào về vụ Kim Cương tự, vịnào đảm nhiệm đây? Nên dò hỏi cho đích xác phân minh trước khi ta rờikhỏi đất Dương Châu.
Phàn Thế Hùng nói :
- Việc đó xin mặc tôi đảm nhiệm. Nhưng tiên sinh còn lưu lại đây chơi ít ngày đã?
- Vâng, kẻ lãng tử giang hồ như tôi đi lúc nào cũng được, hiện không có việc chi gấp nhưng cũng chẳng muốn ở đâu quá lâu.
Hạ thái thái bảo anh em họ Phàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-y-nu-hiep/138788/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.