Trong bữa cơm, Chu Tú Anh nói với anh em họ Phàn :
- Tôi chắc chắn hai tên đầu đà gặp ở Vạn Thảo điếm bên TrấnGiang là người ở Kim Cương tự, không thì ít ra chúng cũng từ xa tớinhưng ngụ ở chùa có. Tên đầu đà quyên tiền hồi nãy có ý tạ sự thăm dòviệc Thái Phượng, nhưng có ý ngờ bọn ta ở đây.
Phàn Mộng Liên nói :
- Phải rồi, lúc tới tiệm nhà, đầu đà ngạc nhiên nhìn Hạ biểu muội không chớp mắt. Tên này bản lãnh chẳng vừa.
Chu Đức Kiệt nói :
- Bởi vậy Chu muội mới phải chạy ra chắn. Nếu y không giở mónThần Phong Khí ra thì chúng tôi cũng nhường Phàn muội đánh với y mộttrận xem sao. Cũng may, đầu đà chưa đạt hết môn công phu ấy đó, trái lại thì Phàn muội đã bị tan hết tim gan vì cái lạy của y rồi.
Nói đoạn, Đức Kiệt giảng qua loa về môn tập luyện ấy cho họ Phàn nghe và nói tiếp:
Các tăng, ni có bản lãnh hay luyện môn này. Từ nay, trong đờinếu gặp bọn ấy mà nghi ngờ không phải chân tu, Phàn muội không nên đứnggần. Đứng cách sáu, bảy thước không khi nào bị hại vì môn đó. Chớ quên.
Chu Tú Anh liếc nhìn Phàn Mộng Liên :
- Lẽ cố nhiên Phàn muội không quên rồi.
Mộng Liên đỏ mặt im lặng. Đức Kiệt thấy Tú Anh giễu, nói lảng hỏi Phàn Thế Hùng.
- Phàn ca đi dò tin bữa nay có được việc chi không?
Phàn Thế Hùng đáp :
- Tôi sang nhà Vương thúc thúc hỏi chuyện rồi cùng đi với ngườithăm mấy nơi khác để thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-y-nu-hiep/138783/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.