- Đốt đi!
Trấn Trưởng thống khổ nhắm hai mắt lại, người dân trong trấn chần chừ một lúc rồi ném cây đuốc vào thi thể người thân của mình, hỏa diễm nhất thời dân lên hùng hục.
Thi thể nhanh chóng bị bao phủ trong biển lửa, tiếng lốp bốp trong biển lửa không ngừng truyền ra, học viên của Học Viện đứng một bên nhìn hết tình cảnh này chỉ biết thở dài.
Bọn họ cũng đã giúp nơi này hết sức của mình rồi, nên cũng không có gì hối hận cả.
- Trấn Trưởng, những vị này đều là người của Thiên Đạo Học Viện, từ Việt Triều xa xôi tới đây cứu giúp chúng ta. . .
Sở Mặc nhìn về phía những học viên của Thiên Đạo Học Viện mở miệng nói ra.
Người dân cảm kích không ngớt, người nào có thứ gì quý giá thì tặng cho đám học viên, nhưng bọn họ không ai dám nhận, nhìn cảnh tượng nơi này xem.
Nhà cửa tan hoang, đến về sau sống như thế nào còn khó nói chứ đến chi việc nhận đồ của người ta.
Hồng Dương Trấn không ngừng khẩn cầu đám người Vu Lão cho một số thanh thiếu niên của trấn được tham gia vào Thiên Đạo Học Viện học tập, để những chuyện như thế này về sau không tái diễn ra nữa.
Vu Lão đơn giản là gật đầu đồng ý, lập tức cho chiêu sinh ở trong trấn. Tiêu chí của học viện quả thật là quá đơn giản, nên số thanh thiếu niên thông qua là không ít.
Khi xong mọi chuyện bên này thì học viên lần lượt cưỡi kiếm về Truyền Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514731/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.