Chương trước
Chương sau
Thất Sơn Tiên Cảnh này có một cái đảo bay chính giữa, xung quanh có sáu cái đảo bay nhỏ hơn, chúng được liên kết với nhau bởi những sợi xích khổng lồ, phía dưới mỗi một hòn đảo bay như vậy thì có một quang mang màu vàng nhạt.

Đó chính là những cột năng lượng do Đại Linh Trận hút linh khí từ địa mạch lên trên, những thác nước chảy từ trên xuống rơi xuống một cái hồ trong Thiên Đạo Học Viện.

Trong khoảng thời gian này Trần Vũ và Tiểu Vũ cũng không có tu luyện được bao nhiêu, đến tối cũng không có thời gian, hắn nghiêng cứu nhiều thứ từ trận pháp tới các quy định cho học viện của mình.

Trần Vũ ở trên đảo bay ở trung tâm, tiến vào một cái đình viện ở bên trong, nơi đây chính là Tàng Trân Các, ý nói tới những thứ trân quý.

Hắn vào trong Khai Thiên Tháp, lấy từng tấm ngọc giản sao chép ra thành nhiều quyển trục, sau đó đem chúng vào bên trong Tàng Trân Các để lưu trữ.

Tiếp đến chính là Đan Phương Các, nơi này cũng như Tàng Trân Các, bên trong là toàn bộ đan phương mà hắn đã sao chép ra được.

Mất tới một năm trong tháp thì hắn và Tiểu Vũ cùng vợ của mình mới xem như là hoàn thành được 80% công việc sao chép những thứ có trong Tàng Kinh Các, tuy nhiên có một số thứ hắn không đem ra ngoài như là công pháp cùng vũ kỹ Thần Cấp.

Đơn nhiên Tàng Trân Các và Đan Phương Các này sẽ có trận pháp bảo vệ cực trâu bò để đề phòng có người muốn xâm nhập vào bên trong cướp đồ. Cho dù là tộc nhân chính thức cũng không thể tùy tiện vào bên trong.

. . .

Mấy ngày hôm nay lượng khách nhân từ nhiều nơi đã tụ hợp tới không ít, chủ yếu là xem Thiên Đạo Học Viện cùng với Thất Sơn Tiên Cảnh!

Làm kinh động đến không ít thế lực gần xa của nhiều thành khác nhau, Hòa Bình Thành cũng cho nhiều người đi qua tham quan.

Trong đó phải kể đến Lưu Vân Tông, bề ngoài thì không có nhưng mà bên trong lại cho người âm thầm quan sát nhích cử nhích động của tam đại gia tộc cùng Thiên Đạo Học Viện.

Tại Trần Gia!

- Ta, Trần Thiên Hàn là tộc trưởng đời thứ hai mươi của Trần gia, hôm nay ta có một quyết định quan trọng, đó là tộc của chúng ta sẽ rời khỏi nơi này. Trong đây, các ngươi có người nào phản đối không?

Trần Thiên Hàn đứng trên cao nhìn xuống tất cả tộc nhân phía dưới, giọng điệu trầm ổn vô cùng nghiêm nghị.

Hai vị trưởng lão đứng phía sau quan sát tình hình phía dưới, các lão cũng không có hi vọng tất cả mọi người phải di dời, vì nơi này chính là cội nguồn của tổ tiên.

Tộc nhân bên dưới bắt đầu bàn tán xôn xao, chuyện này bọn họ chưa từng được biết qua, cũng chẳng có ai thông báo trước, hầu như chỉ có cấp cao bên trên mới biết được.

- Tộc trưởng, vậy gia tộc chúng ta sẽ di dời tới đâu đây? Tại sao chúng ta phải di dời gia tộc khi chúng ta đang ngày càng phát triển?

Một tên trung niên tộc nhân phía dưới lớn tiếng hỏi ngược lại.

Hiện tại không phải là đang tốt sao? Vậy di chuyển làm gì?

Phần lớn số đông ở phía dưới bắt đầu bàn tán với nhau, bọn họ đa phần là đồng ý với câu hỏi vừa rồi.

- Ừm! Nơi đây là nơi của tổ tiên chúng ta từ ngàn năm qua, đơn nhiên là sẽ không bỏ cội nguồn, nhưng mà làm người thì cũng nên nhìn xa một chút, hiện tại chúng ta sẽ đi đến một nơi còn tốt hơn nơi này gấp trăm lần. Nơi đó chính là Thất Sơn Tiên Cảnh! Các ngươi hẳn là biết nó tốt như thế nào rồi chứ?

Trần Thiên Hàn mỉm cười vì độ trung thành với gia tộc của mình, nhưng sau đó lão nhanh chóng giải thích cho những tộc nhân phía dưới hiểu rõ hơn về mặt lợi của vấn đề.

Mọi người lại rơi vào trầm lặng, hồi lâu thì Trần Thiên Hàn lại lên tiếng:

- Những người ở đây, ai muốn theo ta di chuyển tới Thất Sơn Tiên Cảnh thì giơ tay lên, ai không muốn đi thì ta không ép buộc!

Khi lời của tộc trưởng Trần gia vừa dứt, hồi lâu sau cũng có một cánh tay giơ lên, người này nhìn người kia, suy nghĩ tới cảnh tượng con cháu đời sau của mình sẽ được tốt hơn hiện tại thì cũng dần giơ tay theo.

Do không muốn thua thiệt nên mọi người dần giơ tay lên gần hết, cuối cùng chỉ còn lại chừng mười người là không muốn rời đi, đa số họ là những người già nên muốn ở với tổ tiên mình hơn.

Trần Thiên Hàn nhìn xuống phía dưới bình đài, hai tay bối sau lưng, cười lớn nói:

- Ha ha ha! Tốt! Những người đang giơ tay thì hãy đi chuẩn bị, còn những người không muốn rời đi thì ta vô cùng vui mừng vì độ trung thành của các ngươi! Yên tâm bọn ta sẽ không bỏ lại cội nguồn của mình, chỉ cần dưới đây có khó khăn thì ta sẽ đích thân xuống giúp đỡ! Các ngươi không uổng là người của Trần gia ta!

. . .

Đoàn người hơn ngàn người xếp thành một hàng dài, kéo nhau tới dưới chân Thiên Đạo Học Viện, phía xung quanh cũng vậy, hai nhà Vương và Đổng cũng đã đồng ý đi theo.

Mọi người tập hợp tại sân trường rộng lớn, Trần Vũ đứng trên bình đài thấy mọi người tới đúng giờ, miệng cười nhẹ.

Lấy từ trong Khai Thiên Tháp ra một cái túi trữ vật, hắn đi lại từng tộc trưởng, giao cái túi đó cho họ, sau đó nhìn sang xung quanh dõng dạc nói:

- Trong túi chính là lệnh bài thân phận của từng gia tộc, có nó mới có thể tiến vào Thất Sơn Tiên Cảnh! Bên trong túi cũng có chứa khẩu quyết để vận hành lệnh bài này!

- Được!

Vương Mạc cùng Đổng Thanh Phong đồng loạt lên tiếng, lấy ra lệnh bài thân phận giao cho từng người sau đó đem khẩu quyết truyền lại cho từng người, khẩu quyết cũng không dài nên chỉ trong một khắc đồng hồ mọi người đã nhớ.

- Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu đi vào Thất Sơn Tiên Cảnh!

Trần Vũ nói xong thì biến thành một đạo hào quang bay lên trên bầu trời xanh thẳm.

Những tộc trưởng ở phía dưới cũng không muốn đi sau liền đem lệnh bài ra, đọc khẩu quyết, mấy tấm lệnh bài liền nhấp nháy sáng lên, một màng hào quang xanh dương bao bọc lấy bọn họ vào bên trong.

Dần dần nhấc mọi người lên khỏi mặt đất, một người rồi ngàn người nhẹ như lông hồng bay lên trên không.

Chỉ có Thiên Lung, Tháp Lão cùng với Vu Lão và Huyền Lão là không cần vận dụng lệnh bài nhưng vẫn có thể lăng không phi hành một cách dễ dàng.

Nhất là sư phụ của hắn, vừa dứt lời là sư phụ hắn đã đứng trước Thất Sơn Tiên Cảnh đợi mọi người rồi!

- Oh...

- Ha ha ha... cuối cùng ta cũng biết được cảm giác phi hành là như thế nào!

Ba gia tộc, hơn bốn ngàn người chưa ai biết cảm giác phi hành là như thế nào nhưng mà hôm nay được phi hành thì không khỏi thích thú, bọn họ bay lung tung khắp nơi như châu chấu vỡ tổ.

Kể cả ba người đứng đầu gia tộc cùng những trưởng lão cũng thế!

- Các ngươi nhìn kìa!

- Quả thật là đang phi hành hay sao?

- Nhưng họ chưa đạt tới Khí Tông Cảnh kia mà!

- Nhanh...nhanh chạy về thông báo...những gia tộc này chúng ta phải hảo hảo kết giao mới được!

Khoảnh khắc này không ít người đã chứng kiến, ai nấy điều hô hoáng chạy lại gần xem cho rõ, mấy khách nhân từ nhiều thành khác tới thì không khỏi trợn trắng mắt, lập tức cho người chạy về thông báo cho gia tộc của mình.

- Đây là mây xanh hay sao? Ha ha ha, rốt cuộc hôm nay ta cũng đã chạm được tới trời xanh! Tấm lệnh bài này thật là tốt mà ha ha ha...

Trần Chính Thiên phi hành phía sau Trần Thiên Hàn, kế bên chính là mẫu thân Hàn Nguyệt của hắn.

Mọi người phi hành cách mặt đất hơn hai ngàn thước thì dừng lại, Trần Vũ đang đứng lơ lửng trước mặt, hai tay bối sau lưng, khi phát hiện mọi người đã tới thì quay mặt lại, mỉm cười nói:

- Nơi đây chính là Thất Sơn! Ở giữa chính là Thiên Cấm Sơn, xung quanh lần lược là Thủy Đài Sơn, Ngũ Hổ Sơn, Anh Vũ Sơn, Liên Hoa Sơn, Ngọa Long Sơn, Phụng Hoàng Sơn!

- Trần gia sẽ ở trong Thiên Cấm Sơn, hai gia tộc còn lại thì cứ tùy tiện mà chọn một ngọn núi cho mình, nhưng nhớ là chỉ được chọn một ngọn núi thôi!

- Tốt ha ha ha, vậy Vương gia ta sẽ chọn Anh Vũ Sơn!

- Nếu vậy thì Đổng gia ta sẽ chọn Phụng Hoàng Sơn!

Hai nhà Đổng cùng Vương lần lượt chọn địa điểm của mình, sau đó tiến vào bên trong, lệnh bài trên tay bọn họ như là một cái chìa khóa, chỉ cần vừa chạm vào Hộ Sơn Đại Trận liền có thể đi vào bên trong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.