Một lát sau thức ăn của hai người kia cũng được bưng lên, hai bên cũng tập trung ăn uống nên không có nhiều chuyện với nhau, nhưng lúc này bỗng nhiên có tiếng nói từ phía dưới cầu thang phát ra làm ai cũng phải chú ý tới.
- Công tử, trên đây quả thật là không còn chỗ nào trống cả, xin công tử đừng làm khó chúng ta mà!
- Hừ, vậy sao!
Nghe tiếng nói ngạo mạn phát ra, thì liền đoán được người này chỉ là một thiếu niên mà thôi.
Khi hắn vừa đi lên khỏi lầu thì đập vào mặt mọi người là một tên thiếu niên ăn mặc lòe loẹt, quần áo bóng bẩy, đi phía sau có hai tên người hầu, trên đai lưng có đeo theo một tắm lệnh bài bạch ngọc, trên đó khắc một chữ “Lục”.
- Thôi kệ hắn đi, chúng ta cứ tiếp tục ăn!
Một số khách nhân ngồi trên đây phát hiện ra tên công tử họ Lục này nên cũng chả thèm quan tâm nữa, vì chuyện này gặp quá nhiều nên sinh ra nhàm chán, nhưng đối với một ít người mới tới thì chưa biết.
- Chà...không ngờ hôm nay ta lại may mắn như thế, ở đây lại có một cô nương xin đẹp như thế này, chặc chặc...
Tên công tử ăn mặc lòe loẹt kia không ngờ là đi về phía ông cháu mới vừa ngồi chung với Trần Vũ, nhìn thái độ của hắn quả thật là không xem lão nhân ngồi kế bên ra gì.
Khi nghe có người nói tới mình thì thiếu nữ ngồi kế lão nhân kia tỏ thái độ vô cùng khó chịu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514632/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.