Kỳ thật, một ít mạo hiểm giả bị thương căn bản không cần dùng tới đan dược chữa thương cao như vậy, coi như là linh dịch chữa thương cũng đủ sử dụng, nhưng mà trong người hắn không có linh dược chữa thương cấp thấp nên cứ lấy thí đại.
Lúc này hắn mới hiểu được, nhân lực một người quả nhiên là có hạn, coi như là đan đạo chi thuật của hắn thật lợi hại đi chăng nữa thì cũng không có khả năng cung cấp đủ cho nhiều người như vậy được.
Cho nên, hắn lần này hắn đã nghĩ tới tìm cách mời chào, hoặc là bồi dưỡng ra Luyện Đan Sư cho Ẩn Thế mạo hiểm đoàn.
Hắn không cầu có thể bồi dưỡng ra được Luyện Đan Sư luyện ra đan dược nhưng mà luyện ra được linh dịch cũng tốt lắm rồi, như vậy cũng đủ khả năng phụ trợ cho mạo hiểm đoàn này tự cung tự cấp rồi.
- Cũng nên tới lúc tạo ra một ít người luyện đan rồi!
Tiểu Vũ lấy giấy viết một lá thư sau đó cho người gửi về Trần gia tại Nam Lĩnh Thành, cho mời Vu Lão và Huyền Lão về đây. Tuy hắn muốn cứ điểm của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn dời về Nam Lĩnh Thành nhưng mà hiện tại nơi này có nhiều người nên việc lựa chọn sẽ dễ hơn.
Hắn cũng sẽ cho người xây dựng một chi nhánh tại đây, có như vậy thì thông tin liên lạc mới được nhanh chóng.
- Đoàn trưởng, chúng ta cho người đi qua chiếm hết thế lực của bọn chúng, hiện tại thu được tổng cộng hơn hai mươi ức kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514577/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.