- Lợn rừng!
Nhìn thấy con dã thú này xuất hiện, Tiểu Vũ thầm vui mừng, đây là một con lợn rừng, cao nửa mét, có dài hơn một mét, da lông màu đen, ngoài miệng còn có hai cái răng nanh bén nhọn.
Ụt ụt ụt...
Con lợn rừng nhìn thấy Tiểu Vũ thì kêu ầm lên, rồi nó lao về phía gã, mà lợn rừng có sức công kích còn mạnh hơn cả sói, một ủi của nó đã có thể hút bay người thường chứ không thể kinh thường được.
Thần sắc Tiểu Vũ nhếch miệng, con lợn rừng này không phải yêu thú mà chỉ là dã thú bình thường mà thôi, thợ săn tốt một chút là bắt được, huống chi là hắn.
- Tốt lắm!
Tiểu Vũ cười cười, từ sáng đến giờ toàn ăn lương khô, miệng hắn đã rất nhạt, bây giờ có một con lợn rừng đưa tới cửa thì đây tuyệt đối là mỹ vị.
Vận chuyển linh lực vào tay, trong tay ngưng tụ chưởng ấn màu vàng đánh ra.
Phanh!
Chưởng ấn mang theo linh lực cường hãn đánh thẳng vào người lợn rừng, lợn rừng bị đánh bay ra xa mười mét, đụng vào thân một cây đại thụ che trời, thân cây lay động làm vô số lá khô rơi xuống.
Con lợn rừng kêu rên một tiếng, trong miệng nước bọt xen lẫn máu tươi chảy ra, té trên mặt đất, run rẩy một hai cái sau đó cũng không còn nhúc nhích.
- Xảy ra chuyện gì thế?
Thân ảnh Vu Lão xuất hiện bên cạnh Tiểu Vũ, vừa rồi có tiếng lợn rừng gầm gừ, ở phía xa nhìn lại thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514477/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.