Nghe gã thương nhân nói như vậy hắn không khỏi mỉm cười nhẹ, xem ra những người làm thương nhân ánh mắt rất sắc bén, nhưng chuyện bảo tàng xuất hiện làm hắn hơi kinh ngạc nên hỏi thử.
- A! Lại có loại sự tình này sao?
- Đương nhiên, hiện tại chuyện này cũng không phải bí mật gì, nếu như tiểu ca còn muốn biết rõ thêm thông tin thì mua một kiện áo khoác làm bằng da sói đi!
Thanh niên thương nhân xoa xoa đôi bàn tay, cười hắc hắc.
Nghe gã thanh niên quảng cáo áo khoác thì hắn cũng thấy có chút nóng bức nên hắn phất tay áo, nói:
- Đối với tin tức này ta cảm thấy không hứng thú lắm, bất quá chiếc áo da sói này bao nhiêu một kiện?
Cái kia thanh niên thương nhân cười nói:
- Áo khoác này chính là làm từ da của Tuyết Lang, cách nhiệt rất tốt, chỉ cần ba kim tệ nó là của tiểu ca!
Tiểu Vũ mỉm cười, ném qua ba kim tệ cho gã thương nhân sau đó tùy tiện cầm một chiếc áo thích hợp phủ lên người.
Khi mua áo khoác thì hắn nghe gã thương nhân đó nói về chuyện bảo tàng kia, bất quá nghe kể một chút thì Tiểu Vũ biết nơi đó chính là nơi của Lý Hạc, tại vì lần trước mọi người đi vào mà không có chôn cánh cửa nên đơn nhiên sẽ bị người khác phát hiện!
Rời khỏi quầy hàng bán áo khoác của gã thương nhân thì hắn đi dạo xung quanh, nhưng nhanh chóng hắn phát hiện mình đã đói rồi, nên quyết định không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514454/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.