Chương trước
Chương sau
Vẻ mặt Vân Kinh Hồng tràn đầy vui mừng, bây giờ nàng biết mình chính là người có duyên mà vị Lý Hạc kia đã nói, lòng không khỏi vui mừng, chân khí thôi động, nàng dùng lực rút mạnh Huyền Minh Kiếm ra.

Từ khối đá mà Huyền Minh Kiếm cắm vào, chỉ thấy có nhiều vết nức lang ra khắp nơi, thấy vậy nàng dùng thêm lực để nhanh chóng rút được Huyền Minh Kiếm ra.

- Quả nhiên là người có duyên mới lấy được!

Đứng từ xa, hắn nhìn Vân Kinh Hồng chạm vào kiếm để rút ra mà không có một chút phản hệ chứng tỏ nó đã tìm được người có duyên rồi.

Rắc...rắc...rắc...ầm! Phăng!

Tiếng kiếm được rút ra khỏi tảng đá, tảng đá liền vỡ vụn thành nhiều mảnh, kiếm khí từ Huyền Minh Kiếm tự động đánh ra, làm dưới đá hiện lên một vết kiếm thật sâu.

Lấy được Huyền Minh Kiếm nàng không khỏi kinh hỉ, cầm kiếm quan sát tỉ mỉ, còn phía bên này hắn thấy đã không còn gì để nhìn nữa nên đi lại phía hai cái rương.

- Rương không có khóa, mà không biết bên trong này chứa cái gì đây? Có lẽ là Nguyên Tinh cũng nên?

Tay mở nhẹ nắp rương ra, bên trong liền có một luồng năng lượng truyền ra, đúng như hắn dự đoán, quả nhiên bên trong có chứa đầy Nguyên Tinh.

Nguyên Tinh, không phải đồ vật do trời đất dung túng tạo thành, mà là do con người tạo nên. Chỉ cần võ giả từ Tiên Thiên Cảnh trở lên, lấy ra chân khí của bản thân rót vào trong một loại đá thủy tinh đặc thù, sau đó dùng ý chí võ đạo phong ấn lại là được.

Mà Nguyên Tinh lại có thể dể dàng bị võ giả khác luyện hóa, hấp thu, gia tăng tốc độ tu luyện. Thậm chí còn có thể tìm hiểu ý chí võ đạo trong đó.

Vật phẩm phụ trợ tu luyện này vô cùng tốt. Thậm chí còn vượt qua đại bộ phận đan dược, trở thành đồ vật đứng đầu được võ giả hoan nghênh.

Bởi vậy được nhiều người biết tới và sử dụng khá rộng rãi, nhưng loại vật phẩm phụ trợ này không phải ai cũng có thể có được, chỉ khi là gia tộc hay tông môn hoặc là Triều Đình mới có khả năng tiếp cận những vật phẩm này.

Cũng vì mặt thuận lợi này mà nó cũng được xem như kim tệ thông dụng để mua những thứ đắc giá trên Võ Mạch Đại Lục.

Cảnh giới võ giả khác nhau thì luyện chế ra Nguyên Tinh giá trị đương nhiên cũng sẽ khác nhau. Võ giả Tiên Thiên Cảnh luyện chế ra là cấp thấp nhất, thường được gọi là hạ phẩm Nguyên Tinh. Hoàng Cấp làm ra được gọi là trung phẩm Nguyên Tinh. Mà Tông Cấp trở lên tạo ra được gọi là thượng phẩm Nguyên Tinh.

Trên thị trường lưu thông cơ bản là hạ phẩm Nguyên Tinh. Đẳng cấp như trung phẩm Nguyên Tinh trở lên hầu như rất ít gặp.

- Có năng lượng dao động!

Tiểu Vũ vui mừng, tay cầm thử một viên Nguyên Tinh lên xem xét, tuy năng lượng được chứa bên trong không được tinh thuần lắm, nhưng đối với hắn như vậy là đã được rồi.

- Chỉ là hạ phẩm Nguyên Tinh, mà thôi! Có đỡ hơn không!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Mỉm cười nhẹ, Hỏa Nguyên Quyết liền vận chuyển, một luồng linh lực nóng rực từ bàn tay khuếch trương, một cỗ hấp lực nhè nhẹ từ tay hắn phát ra, đem năng lượng bên trong Nguyên Tinh hấp thu luyện hóa dần dần.

Chưa đầy hai phút sau, viên Nguyên Tinh trên tay hắn nhanh chóng mất đi năng lượng, biến thành một mảnh thủy tinh không còn giá trị.

Mở tiếp một rương còn lại, quả nhiên bên trong toàn là Nguyên Tinh, mà hắn dự tính một rương như vậy ít nhất cũng có tầm năm trăm Nguyên Tinh, đây tuyệt đối là con số không hề nhỏ.

- Quả là đồ tốt, tuy năng lượng chứa bên trong không nhiều nhưng mà ta cũng thấy linh lực ta có tăng trưởng một chút. Mà có đến hai rương Nguyên Tinh như vậy cũng tạm xem là đủ cho ta tu luyện rồi!

Tiểu Vũ nhìn lại Vân Kinh Hồng, bảo tàng này là hai người phát hiện nên hắn cũng muốn chia sẽ cho nàng một chút, hắn không thể một mình ăn hết được.

- Những thứ còn lại ngươi cứ lấy, ta đã lấy công pháp, vũ kỹ cùng với Huyền Minh Kiếm rồi nên những thứ khác là của ngươi!

Như hiểu được ý của Tiểu Vũ, Vân Kinh Hồng liền mỉm cười mà nói, nhưng ánh mắt không có rời khỏi Huyền Minh Kiếm trong tay, đối với nàng tuy Nguyên Tinh kia tốt nhưng vẫn không bằng Huyền Minh Kiếm được.

- Được!

Tiểu Vũ không khách khí liền thu hai rương Nguyên Tinh vào trong tháp, sau đó đi chầm chậm lại gần nơi gọi là “Huyết Trì” kia.

Ngay lúc Tiểu Vũ tiến lại gần, phần dưới bụng không ngừng đau quặn, một mùi vị hôi tanh nồng nặc cực kỳ khó ngửi từ đáy động không ngừng trùng trùng nổi lên.

Cổ mùi vị hôi tanh này làm cho người ngửi thấy chỉ muốn nôn mữa ra.

Tiểu Vũ đóng huyệt đạo, lúc này mới cảm thấy dễ chịu một chút.

May mà cơn đau dưới bụng cũng không có duy trì được lâu, Tiểu Vũ liếc mắt nhìn xuống, tuy bên trên miệng hố chỉ rộng chừng một mét nhưng càng xuống dưới lại càng rộng ra, trông không khác nào quả lê.

Phía dưới có dưới đáy động có một cái ao trông như cái chảo, toàn bộ bốn vách tường có màu đỏ như máu, bốn vách tường dường như bị huyết nhuộm ngấm dần qua.

Một cổ khí tức âm lãnh cùng sát khí tại trong đáy động không ngừng thổi ra.

Nếu là võ giả Binh Khí Cảnh ở đây cũng chỉ sợ đều khó có thể chống đối cổ khí tức âm lãnh này.

Mà ở giữa đáy động là một cái Huyết Trì, một cái Huyết Trì chứa đựng rất nhiều bọt huyết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.