Vẻ mặt Vân Kinh Hồng tràn đầy vui mừng, bây giờ nàng biết mình chính là người có duyên mà vị Lý Hạc kia đã nói, lòng không khỏi vui mừng, chân khí thôi động, nàng dùng lực rút mạnh Huyền Minh Kiếm ra.
Từ khối đá mà Huyền Minh Kiếm cắm vào, chỉ thấy có nhiều vết nức lang ra khắp nơi, thấy vậy nàng dùng thêm lực để nhanh chóng rút được Huyền Minh Kiếm ra.
- Quả nhiên là người có duyên mới lấy được!
Đứng từ xa, hắn nhìn Vân Kinh Hồng chạm vào kiếm để rút ra mà không có một chút phản hệ chứng tỏ nó đã tìm được người có duyên rồi.
Rắc...rắc...rắc...ầm! Phăng!
Tiếng kiếm được rút ra khỏi tảng đá, tảng đá liền vỡ vụn thành nhiều mảnh, kiếm khí từ Huyền Minh Kiếm tự động đánh ra, làm dưới đá hiện lên một vết kiếm thật sâu.
Lấy được Huyền Minh Kiếm nàng không khỏi kinh hỉ, cầm kiếm quan sát tỉ mỉ, còn phía bên này hắn thấy đã không còn gì để nhìn nữa nên đi lại phía hai cái rương.
- Rương không có khóa, mà không biết bên trong này chứa cái gì đây? Có lẽ là Nguyên Tinh cũng nên?
Tay mở nhẹ nắp rương ra, bên trong liền có một luồng năng lượng truyền ra, đúng như hắn dự đoán, quả nhiên bên trong có chứa đầy Nguyên Tinh.
Nguyên Tinh, không phải đồ vật do trời đất dung túng tạo thành, mà là do con người tạo nên. Chỉ cần võ giả từ Tiên Thiên Cảnh trở lên, lấy ra chân khí của bản thân rót vào trong một loại đá thủy tinh đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514386/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.