- Ha ha, như thế mới đúng, hòa khí phát tài, hòa khí phát tài!
Mạc Trọng Khoan cười lớn khi thấy mọi người làm hòa, cư nhiên chuyện như vậy cũng có thể hóa giải, liền không có chém giết nào xảy ra.
Tiểu Vũ không khỏi âm thầm cười, hắn đã là Luyện Khí hậu kỳ, tùy ý cũng có thể chụp chết những người có mặt ở nơi này nha!
Yêu thú cảnh giới Bạo Khí Cảnh không biết đã bị hắn làm thịt bao nhiêu rồi! Mà bây giờ có người còn khoe khoang, hơn nữa hắn còn Ẩn Thế mạo hiểm đoàn, cũng không biết mạnh hơn đám người này bao nhiêu lần.
Sau hai miếng kim chúc đại môn, là một thông đạo do đá xanh trải thành. Thông đạo rất dài, độ rộng khoảng một trượng tả hữu, độ cao cũng có hơn bảy xích, trên vách tường hai bên có khảm nạm vô số hạt châu chớp động phát lên ánh sáng nhàn nhạt, tuy độ sáng không phải rất mạnh, nhưng cũng đủ làm cho mắt người nhìn vật.
Rất khó tưởng tượng, ở bên trong một mảnh hoang mạc như vậy, mà lại tồn tại một nơi như thế kia! Lúc trước người xây dựng nơi này thật là đại thủ bút!
Nhưng càng là như thế, mọi người lại càng kích động, cái này nói rõ rằng, đồ trong bảo tàng tất nhiên cực kỳ trân quý, không thể bình thường được.
Cũng không biết là ai đi vào trước, một đám người phía sau tiếp trước xông vào đại môn, tiến nhập trong thông đạo thật dài. Tiểu Vũ hơi do dự một chút, cũng lẫn trong đám người đi vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514359/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.