- Tội ngươi cũng lớn lắm, nhưng tha cho ngươi lần này, ta chỉ phạt chân thân của ngươi thôi, còn không mau lại đây ăn cơm!
Phân thân cũng chần chừ một lúc, sau đó lại gần ngồi xuống dùng bửa.
- Ha ha, lần này xem ngươi làm sao giành ăn với ta!
Phân thân cười chăm chọc, không ngừng với tay gắp đồ ăn bỏ vào chén của mình, Trần Vũ thì nhìn với vẻ tức tối khi phân thân của mình không bị gì cả, mà hắn chỉ là trẻ con nên ngồi trên ghế chỉ ló được cặp mắt lên trên bàn, căn bản là không lấy được đồ ăn.
Trần Vũ liền để chén cơm xuống, chật vật ý đồ muốn leo lên bàn ngồi, Cơ Nguyệt thấy vậy ôm hắn để lên trên, sau đó gắp đồ ăn bỏ vào chén cho hắn như làm mẫu thân chăm sóc con mình.
- Hắc hắc, bây giờ ai mới là người chịu thiệt đây?
Trần Vũ đắc ý cười lớn khi Cơ Nguyệt lấy đồ ăn cho hắn, phân thân tức tối nhưng mặc kệ, tiếp tục chuyên môn ăn uống của mình.
- Ngày mai ta sẽ ra khỏi tháp, đi tìm cơ duyên của mình!
Mọi người ăn uống vui vẻ được một lút thì phân thân chợt lên tiếng.
- Ah!
Trần Vũ chỉ đáp lại một tiếng, đối với hắn, phân thân muốn đi đâu thì đi, hắn cũng không lo lắng lắm.
- Theo ta, chàng nên đi về phía tây!
Cơ Nguyệt nói với ý sâu xa, làm Trần Vũ và phân thân khó hiểu, nhìn nhau một cái sau đó nhìn lại nàng, nhưng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514310/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.