Ăn xong, phân thân lại tiếp tục ra khỏi cung điện luyện tiếp những pháp thuật khác, lần này hắn muốn luyện đó chính là Ngự Phong Thuật.
Lần này phải mất đến mười ngày, trải qua vố số lần thất bại, Trần Vũ mới có thể tạm coi là sử dụng được pháp thuật "Ngự phong Thuật".
"Ngự Phong Thật" cũng giống như "Thiên Nhãn Thuật", đều là môn pháp thuật phụ trợ, chỉ có thể sử dụng trên thần mình, không thể làm phép lên thân người khác. Bất quá, công dụng của nó so với "Thiên Nhãn Thuật" thì lớn hơn nhiều.
Sau khi thi triển "Ngự Phong Thuật" Trần Vũ cảm thấy thân mình nhẹ bỗng, mũi chân nhẹ nhàng khẽ điểm một cái, liền dễ dàng có thể bay ra xa mấy trượng mà không uổng tí lực nào.
Tư vị chạy trên đất bằng với tốc độc cao như thế thật tuyệt vời, cảm giác như vất bỏ hết thảy mọi thứ ở phía sau. Làm cho Trần Vũ mỗi ngày phải chạy trong tháp như điên hơn năm, sáu lần mới bỏ qua.
Đương nhiên loại hiệu quả gia tốc này và "Vân Tinh Bộ" khác xa nhau. "Vân Tinh Bộ" là môn bí thuật nó có thể biến cái không thể thành có thể, trong cự ly ngắn, hao phí một lượng lớn thể lực dùng để gia tốc. Bộ pháp này mà được thi triển trong địa phương nhỏ hẹp thì vô cùng kỳ diệu.
Mà "Ngự Phong Thuật" khi thi triển thì bất đồng, ngoại trừ không ngừng tiêu hao pháp lực thì không mất một ít thể lực nào cả, có thể mặc ý chạy như điên, tuyệt sẽ không xuất hiện hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514305/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.