Còn đằng này nhìn không thấu, mà cũng không nhận ra một chút chân khí ba động nào, hơn nữa đối mặt với những lão giả như lão mà hắn cũng không một chút sợ hãi, hơn nữa còn rất tự tin và thản nhiên.
Tuyệt đối là xuất thân cao quý từ siêu cấp gia tộc nào đó!
- Về sau, nếu có cơ hội, con nên thân cận với hắn thêm một chút! Người này chỉ có thể làm bạn không thể làm địch, con hiểu ý ta chứ!
Đại trưởng lão Liễu Thanh Phong cười lớn nói, hắn cũng nhìn ra suy nghĩ của lão tổ rồi, nàng nghe vậy liền gật đầu.
- Gia gia, người phải lấy lại công đạo cho con, lần này con súy nữa đã mất mạng rồi!
Liễu Mộng Nhiên uất ức nói, hai lão giả kia liền trầm mặt, tỏa ra sát ý dày đặt, nếu không phải được thiếu niên kia cứu, e là kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh rồi, dám làm hại cháu ta như vậy, làm sao nuốt trôi được cục tức này!
- Đi, chúng ta về trước!
Liễu Minh Khương nói xong ôm cháu gái mình phi hành về gia tộc, phía sau đại trưởng lão cũng đi theo.
...
Trần Vũ đi ra xa Âm Phong Vực, tìm về hang động lúc trước, muốn bế quan một chút, hắn đã lấy được hai khỏa yêu hạch của yêu thú lục cấp, đây là một lượng tài phú lớn.
Đối với hắn, hắn cùng Liễu Mộng Nhiên chỉ là bèo nước gặp nhau, hắn không quan tâm đến nàng, hắn muốn nhất đó chính là thực lực để bảo vệ chính mình cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514248/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.