- Thiếp ở trong cung điện riêng của mình!
Cơ Nguyệt mỉm cười trả lời hắn, nàng từ lúc vào chiếc tháp này cũng đã chế tác một cung điện cho mình ở rồi.
- Ồ! Nàng dẫn ta đi nhìn một chút được không?
Trần Vũ hiếu kỳ, nhưng hắn không dùng thần thức tra xét, mà muốn chính mắt mình nhìn thấy.
- Được, chàng theo ta.
Cơ Nguyệt đúng dậy, thân hình khẽ động, lập tức biến mất khỏi tầng hai, liền tiến đến cung điện của mình.
Trần Vũ dò xét liền bám theo nàng, đến nơi, đập vào mặt hắn là một tiểu đảo nằm lơ lửng trên không, tiểu đảo đó có thể nói là rộng lớn vô cùng, phía trên có một cái cùng điện lầu các vô cùng lớn.
Lùi một bước mà nói, cung điện lầu các này dám chừng còn rộng hơn Nam Lĩnh Thành của hắn đang ở nữa!
Trần Vũ theo nàng bước xuống cung điện này, cảm giác đầu tiên của hắn khi đến nơi này là không gian rất thoải mái, gạch được lát phía dưới chính là bạch ngọc, xung quanh các trụ cột được điêu khắc rồng phượng tinh xảo vô cùng.
Không nói đến diện tích lớn, cảnh sắc nơi này cũng đẹp không sao tả xiết được. Bên trái cung điện có một con suối chảy từng giọt ra từ trong một khe đá, phía dưới là một ao nước, từng con cá năm màu tươi đẹp nhàn nhã vẫy đuôi, lá sen xanh biếc phảng phất như là hàng mỹ nghệ được điêu khắc tinh tế.
Phía bên phải cửa vào chính là hoa cỏ và cây ăn quả cao thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514171/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.