Trần Vũ nhớ tới chuyện hôn ước lúc trước của hắn là Ngô Nhã Phi, sau khi biết hắn phế nhân, liền từ bỏ hắn, không một chút quan tâm, hỏi han, mà phản bội lại hắn, đó là một tì vết trong lòng hắn.
Cơ Nguyệt mỉm cười như hoa, lắc đầu, nói:
- Ta cũng không cần biết, trước kia ngươi như thế nào, nhưng qua thái độ của ngươi lúc trước, hẳn cũng không phải người xấu gì, cũng xem như tạm được nếu ngươi là người xấu thì phải sửa đổi, nếu không thì biết tay ta! Được rồi bây giờ ngươi phải cùng ta làm lễ thành thân!
- Di! Chúng ta phải làm lễ thành thân ngay bây giờ sao!
Tháp Lão đứng phía trên mỉm cười, ngó lơ Trần Vũ nói:
- Đúng vậy! Chứ ngươi định để tới khi nào? Người ta đã mặc áo tân nương lâu như vậy, ngươi còn muốn nàng phải mặc thêm bao lâu nữa?
Trần Vũ nghe Tháp Lão nói vậy, con ngươi không khỏi co rụt, mặc sẵn áo tân nương mà còn đợi hắn ngàn vạn năm, thật quá khoa trương đi!!!!!
- Ai...thế là ta đã không còn được tự do nữa sao!
Trần Vũ dỡ khóc dỡ cười, sau khi biết thân phận của Cơ Nguyệt, hắn đã không còn sợ hãi gì nàng nữa.
Tháp Lão phía trên vun tay một cái, thần thông vừa thi triển, một không gian rộng lớn phía trên liền câu thông với Linh Giới, từ trên không gian đó liền xuất hiện rất nhiều nhân ảnh.
Hắn thấy trên đó có rất nhiều người, nhưng có hai người khiến hắn chú ý đến, một đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514158/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.