- Cảm ơn, cảm ơn!
Người phụ nữ trung niên kích động đến không nói nổi nên lời, mang theo con gái tội nghiệp đến U Minh Trấn đã mấy ngày nay, người cho bà tiền trên cơ bản đều là bình dân, hoặc là mấy lão ăn mày, những gia đình phú quý cho một đồng cũng tiếc.
Trần Vũ phẩy phẩy tay ra ý không cần cảm ơn, sau đó nhấc chân đi vào trong tửu lầu.
Bé gái bên cạnh người phụ nữ trung niên ngơ ngác nhìn theo bóng dáng Trần Vũ, ánh mắt bao hàm rất nhiều ý tứ, không thể nào đọc hết được.
Tầng hai.
Ngồi vào vị trí gần cửa sổ, Trần Vũ vẫn còn nghĩ đến chuyện lúc nãy.
- So với võ giả và người phú quý, cuộc sống của bình dân và người nghèo quá khổ, bản thân mình chỉ cần giết một con yêu thú là có mấy trăm hoặc mấy ngàn kim tệ, còn họ phấn đấu kiếm ngày ba bữa, số người chết đói không biết bao nhiêu, không lẽ trên đời này có vận mệnh thật sao?
Cho đến lúc này, Trần Vũ mới cảm thấy mình đã dung nhập vào thế giới này, cảm nhận thế giới bị hoan ly hợp, chúng sinh khó khăn.
Trước đây hắn ở trong gia tộc không cần phải lo cái ăn cái mặc, nhưng hôm nay nhìn thấy những thảm cảnh như thế này, hắn thấy mình còn may mắn chán!
- Không được! Võ Mạch Đại Lục người khổ có hàng ngàn hàng vạn, muốn quản cũng quản không được, mình chỉ có thể đảm bảo gặp ai thì giúp người ấy thôi, xem như không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vu-thien-ha/2514127/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.