Chương trước
Chương sau
Bất quá hắn vừa rồi tuy rằng trong lúc vô tình thân thể đạt đến cực hạn, giờ chưa chắc có thể làm ra lại được những động tác kia, nhưng tinh tế cảm nhận cũng có đại thu hoạch!

Ầm ầm!

Nhưng vào lúc này, lại một tiếng sấm sét vang lên, sau đó tiếng lá cây như mưa rơi truyền đến, vậy mà đã nổi lên mưa to rồi! Phô thiên cái địa, thoáng cái Trần Vũ đã bị ướt sũng.

- Thật xui xẻo mà!

Trần Vũ lau đi nước mưa trên mặt, nhặt lấy trường đao, vết máu trên đó ngược lại đã bị mưa tẩy trôi sạch sẽ rồi. Đi đến trước hai cổ thi kia, gỡ xuống cái túi chứa yêu hạch ở bên hông hắc đại hán, nhìn cũng không nhìn, trực tiếp cầm đi.

Lúc lại xem thanh niên văn sĩ kia, lại phát hiện bên hông hắn không có túi chưa yêu yêu hạch, lại hướng lên nhìn lại, liền kinh ngạc phát hiện hắn vậy mà còn có một cái túi trữ vật!

Cũng không vội xem, sau đó kéo lấy trường đao, dùng Dị Hỏa đốt hết thi thể sau đó hắn rất nhanh biến mất ngay tại chỗ. Vừa rồi ở đây đã xảy ra động tĩnh lớn như vậy, thật sự không nên ở lâu.

NGAO!!!

Mà hắn lại không nghe được, ngay khi hắn rời đi, một tiếng yêu thú ngâm cực lớn từ ngay phương hướng hắn tiến lên truyền đến, nhưng lại vừa vặn bị tiếng sấm cuồng bạo trên bầu trời phủ lên.

Mưa to mưa lớn, vậy mà rơi một ngày một đêm cũng chưa ngừng.

Thiếu niên chật vật xuyên qua trong rừng cây rậm rạp, quần áo toàn thân đều đã ướt đẫm, kéo theo một thanh trường đao, tùy ý chém đứt bụi cây cỏ dại cản đường, đồng thời mưa cũng theo đao vung lên mà vẩy ra bốn phía.

- Thời tiết chết tiệt này thật là muốn lấy mạng người mà!

Trần Vũ một bên đi về phía trước, một bên trong miệng chửi bới, tuy rằng hắn là tu luyện giả, cũng không sợ sẽ vì gặp mưa mà bị các tiểu bệnh như cảm mạo..., nhưng quần áo toàn thần ướt đẫm như vậy, dù sao cũng khiến người cảm thấy hết sức khó chịu.

Hơn nữa càng khiến hắn tức giận chính là trong vùng núi này, tìm một ngày một đêm, vậy mà lại không tìm ra được sơn động nào để tránh mưa! Cho nên hắn hiện giờ đã một ngày một đêm chưa được ngủ rồi, hai mắt đỏ bừng, tâm tình cũng lộ ra thập phần bực bội.

Sau khi đi tiếp hai mươi thước phía trước, Trần Vũ thấy trong bụi cỏ đang che đậy một hang động, thấy vậy hắn nhanh chân chạy vào đó.

Lấy kiếm vẹt bụi cỏ che hang động phía trước, Trần Vũ ép người đi vào. Sau khi đi vào, đâu tiên chắn trước mắt hắn là một chiếc giường bằng đá trên phủ đầy bụi, cho thấy đã lâu không có người vào.

- Xem ra hang động này là do người làm, nhưng không sao hiện tại không có người thì ta dùng tạm trước!

Hắn nhặt mấy cành cây khô trong hang động, sau đó bắt đầu nhóm lửa, cởi y phục ra bắt đầu quá trình làm khô.

Hai canh giờ sau, quần áo đã khô, sau khi mặt y phục lại, Trần Vũ đi lại phía chiếc giường đá kia, hắn lấy tay phủi hết bụi trên đó, sau đó lên chiếc giường đá ngồi xuống tu luyện.

Vì khi chiến đấu với đám người hồi nãy, khiến hắn đạt tới cực hạn, chỗ tốt không ít, bây giờ hắn đã đột phá đến cảnh giới võ giả Tụ Khí Cảnh tầng sáu.

Phù!

Trần Vũ nhả ra một ngụm trọc khí.

- Thật thoải mái! Không ngờ sau khi chiến đấu sinh tử lại được chỗ tốt như vậy, về sau phải thường xuyên chiến đấu sinh tử như vậy, mới mong mau chóng tăng nhanh cảnh giới, không những vậy, trận chiến vừa rồi cho ta rất nhiều kinh nghiệm quý giá.

...

U Minh Sơn Cốc, hai mươi ngày sau, khi trải qua trận chiến đó, hắn không ngừng đi săn bắt yêu thú khắp nơi.

Ầm!

Grào!!!

Tiếng yêu thú kêu to, do bị Trần Vũ đánh trúng. Đó là yêu thú nhất cấp cao gai Xà Yêu, Xà Yêu dài chừng ba thước, lớp vảy màu đen, trên bụng nó có một vết thương do Trần Vũ dùng kiếm gây vào, làm nó máu chảy đầy mình.

- Ha ha cuối cũng cũng bắt được ngươi, lần này đừng mong trốn thoát nhá. Ta đã truy sát ngươi bốn ngày rồi, lần này thu hoạch to rồi!

- Vân Tinh Bộ!

Trần Vũ cầm kiếm, nhanh chóng lao về phía con Yêu Xà đang bị thương nằm trên đất.

Xẹt!

Bạt Kiếm thuật đánh ra, đầu Yêu Xà liền lăn ra một bên, thân thể cũng nằm im tại chỗ. Cầm trường kiếm trên tay, Trần Vũ lại gần Yêu Xà đâm vào đầu nó mấy nhác để chắc chắn nó đã chết rồi.

- Ha ha, tốt rồi, lần này lấy da con Yêu Xà này bán giá cũng khá, có thể làm được áo giáp, chống binh khí khá tốt!

Hắn không vội lấy yêu hạch ra trước mà nhanh chân đi lại giữa hồ của con Yêu Xà này, thấy ở giữa hồ có một cây Thủy Lam Hoa là linh dược cấp ba, rất trân quý, các tông môn nhìn thấy cũng thèm khác có nó.

Sau khi lấy Thủy Lam Hoa, Trần Vũ vác xác Yêu Xà quay lại hang động lúc trước trú mưa vì toàn thân Yêu Xà đều là bảo vật, hắn không thể dễ dàng bỏ được.

- Ta cảm thấy trong người bây giờ, đã sắp chạm được đến cảnh giới võ giả Tụ Khí Cảnh tầng bảy, ta nên bế quan mới được.

Trần Vũ hưng phấn nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.