Tiếng chị Trâm đề xuất ý kiến vang lên, cả đội vỗ tay rào rào. Tôi không có ý kiến, thực ra ban đầu tôi thích chia tiền hơn nhưng cách xử lý này cũng được, còn có người nhà của mọi người trên xe cũng tính là người một đội, chia sòng phẳng ra cũng khó.
– Hay đến trang trại nhà tổng giám đốc liên hoan đi, làm con bê thui rơi vào độ mười triệu, còn lại là những thứ linh tinh mà lại có nơi vui chơi cho mọi người, anh Bách thấy được không?
Tôi ngạc nhiên khi Ly cho ý kiến. Có thể chị ta từng tham gia một buổi liên hoan tương tự như vậy nên mới nói ra điều này. Ban nãy lúc thi đấu chị ta nấp đâu chẳng thấy, giờ nhận giải lại có mặt, còn nêu ra một ý kiến rất chi là liên quan. Mọi người tò mò nhìn về Bách, trong đáy mắt có chút mong chờ.
Quân cười cười thuyết phục Bách:
– Anh Bách thấy được không, tất niên năm ngoái ông Nam mời cả tổng công ty về trang trại nhà anh ai cũng nhớ, ở đấy vừa thoáng mát trong lành vừa rộng rãi, ăn uống tẹt ga, giờ nghĩ đến lại thích, có hai chục triệu này tha hồ mà xài theo ý mình!
Bách suy nghĩ vài giây, quyết định gật đầu:
– Được, cuối tuần sau mọi người cùng đến đi!
Tiếng reo hò hưởng ứng vang lên, khuôn mặt ai cũng rạng ngời phấn khởi. Đội 1 có Phạm Hoàng Lâm xếp thứ hai, anh ta không vui nhếch miệng nhìn về đội chúng tôi. Chuyến đi này vợ con anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vo-tong-giam-doc/3387148/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.