Thành lái xe vào tận trong sân của tổng công ty Kim Thành. Tổng công ty nổi tiếng này lâu nay tôi vẫn đi qua đi lại, phía trước là một tòa nhà kính hiện đại cao cỡ hai mươi tầng, phía sau là xưởng sản xuất các thiết bị điện tử. Hôm nay, tôi đến đây lại với tư cách là… vợ của tổng giám đốc đương nhiệm Phạm Hoàng Bách, cảm giác quả thực là khác. Tôi đẩy cửa xe, bên ngoài đã có một người đàn ông tầm tuổi ba mươi đeo kính cúi đầu chào. Thế này rõ ràng là… hơi khớp. Tôi nhìn Thành mở cửa xe phía bên kia, chờ anh ta đến gần mới hỏi nhỏ:
– Anh Thành… sao anh ta biết tôi đến vậy?
– Tôi nhắn cho anh ta ra tiếp cô đấy. Cô lạ nước lạ cái đâu biết ai đâu. Cô đi cùng anh ta đi, tôi đi phía sau, cô vào làm thì tôi về.
Tim tôi đập thình thình trước sự đón tiếp chu đáo của anh nhân viên đeo biển tên Phạm Minh Quân, gượng cười tôi hỏi:
– Chào anh, anh là ai vậy?
– Tôi là Quân, trưởng phòng nhân sự của tổng công ty mình. Tổng giám đốc đã dặn tôi sắp xếp công việc cho cô, mời cô đi theo tôi!
– À… cảm ơn anh.
Tôi bước sau anh ta, đi vào trong tòa nhà cao tầng. Một số người nhận ra tôi họ gật đầu chào, không thiếu ánh mắt ngưỡng mộ, có cả ánh nhìn ghen ghét, thậm chí có cả cái bĩu môi khinh bỉ. Câu chuyện về tôi hẳn đã lan truyền khắp mọi nơi, đám cưới đình đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vo-tong-giam-doc/3387113/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.