Ra đến sân, tôi thở hồng hộc một hồi, vừa vì thoát khỏi hai đôi mắt dò xét, vừa vì bước như chạy theo cặp chân dài của Phạm Hoàng Bách. Anh ta cao trên mét tám, nếu làm người mẫu chắc chắn sẽ rất đắt show, còn tôi, cao có mét sáu tư, xem chừng kém anh ta đến hai chục cm, cách cả một cái đầu, cặp chân vì thế cũng kém đi vài bậc.
– Cô về mà chuẩn bị đám cưới đi!
Phạm Hoàng Bách bực bội buông một câu, còn không thèm nhìn tôi lấy một cái, lập tức bước về phía xe hơi của anh ta. Tôi chán nản nhìn theo chiếc xe con đen bóng sang trọng phóng khỏi cổng, thở hắt ra một hơi. Người thanh niên ban nãy mở cửa xe để tôi vào trong, anh ta vẫn chờ tôi dưới sân. Nhìn anh ta quen quen, hình như có mặt trong sáu người đàn ông mặc âu phục đen theo người đàn ông trung niên tối qua.
Trên đường về, tôi tò mò quay sang người lái xe hỏi:
– Anh cho tôi hỏi… cái chú hôm qua vào nhà tôi trao đổi là ai thế? Mà… anh là ai tôi cũng không biết? Cả người tên là Vinh, anh biết anh ta không?
– Ông Quang là luật sư riêng của cậu Bách. Còn tôi là vệ sĩ trong nhóm vệ sĩ của cậu ấy. Vinh… ý cô là cái anh chàng có nốt ruồi bên má hay đi cùng cậu Bách không?
– Đúng rồi đấy, anh ta là gì với Phạm Hoàng Bách vậy?
– Anh ta là trợ lý của cậu Bách, mà từ chiều qua thì hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vo-tong-giam-doc/3387104/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.