Mới vừa chợp mắt được một lúc sau nguyên đêm mất ngủ, trong vô thức Thiên Nhu lại nghe thấy tiếng Lucy gọi, rất gấp gáp như muốn cô xuống liền vậy. Vẻ mặt mệt mỏi hiện trên mặt cô, cô nhăn nhó trông có vẻ khó chịu vì mới sáng sớm đã có người làm phiền, cô ngồi dậy uống ngụm nước cho tỉnh táo, chải lại mái tóc rối rồi đi xuống. Đi được nửa cầu thang cô thấy có ai đang ngồi trên sopha, trông có vẻ như người con trai, không nhìn thấy mặt, bước từng bước xuống, thấy Lucy cô hỏi.
_ Là ai tìm chị vậy./ người con trai đó quay qua nhìn cô.
_.....Vỹ..Thành- cô ngạc nhiên, đứng yên trông giây lát.
_ Không phải là nói không về sao - cô vừa nói vừa đi đến sopha ngồi xuống
_ Sao...em không chào đón anh- Vỹ Thành nhìn cô cười nửa miệng.
_Không chỉ là thắc mắc tại sao anh quay về thôi./ Có linh cảm tốt nên quay về thôi.- anh cười cười
_ Lâu không gặp,trông em tiều tuỵ hẳn, đừng nói là chuyện của Hải Vinh làm em ra nông nỗi này.- anh nói tiếp, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, nhìn chằm chằm cô với ánh mắt đau lòng.
_ Anh biết chuyện rồi...........,có phải anh tới chế giễu em không nên mới sáng sớm.... - cô cố gắng cười, cười cho cái đau khổ mà cô đang nhận lấy.
_ Em nghĩ anh là người như vậy.- anh không nghĩ cô lại nói anh như vậy, lời nói có vẻ tức giận.
_.......... Vậy mới sáng sớm anh tới đây làm gì, không cười nhạo em chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vo-that-cua-anh-nhe/2901852/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.