Sau khi mây mưa, cả người Hoàng Ngân mềm nhũn, dường như bị rút hết tất cả sức lực vậy, nằm trong lòng Cao Dương Thành, thở dốc.
Cô đã hoàn toàn không còn chút sức lực nào.
Dường như xoay người cũng có chút khó khăn.
Gò má ửng hồng, hơi thở không ổn định, nhưng hiển nhiên đã thoải mái hơn nhiều.
“Thoải mái hơn chút nào không?”
Cao Dương Thành giúp cô chỉnh lại tóc mái trước trán.
Tóc mái của cô ướt đẫm mồ hôi, cả người có một lớp mồ hôi mỏng, vừa rồi ngâm nước lạnh, lại lăn lộn một hồi, cho dù giữa ngày hè, cũng sẽ bị cảm.
“Ừ...”
Hoàng Ngân mơ hồ đáp một câu.
“Tắm nước nóng trước đã.”
Cao Dương Thành rời khỏi thân dưới cô, đứng dậy, đi về phía bồn tắm.
Bồn tắm đã qua khử trùng.
Anh vẫn quen tắm nước nóng già trước, rồi mới xả nước ấm đầy bồn.
Hoàng Ngân nằm nhoài trên ghế dựa, dường như ngủ mất rồi.
Cao Dương Thành đi tới, ngồi xổm xuống cạnh cô.
Vỗ vô tấm lưng trơn bóng, khàn giọng gọi cô, “Hoàng Ngân...”
“Ngân Ngân...”
“Ư...”
Cuối cùng, Hoàng Ngân cũng có chút phản ứng.
Nâng mí mắt, yếu đuối nhìn qua anh, nhịn không được duỗi tay ôm lấy cổ anh, miệng nhỏ nghe theo tiếng lòng, hướng tới bờ môi bạc mỏng của anh, chiếm lấy đôi môi hay, không bị động nữa.
Đây không tính là một nụ hôn chứ?
Chỉ là đơn thuần chạm vào môi anh, đến khiêu khích, hay là nghênh đón cũng không có.
Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-vo-bac-si/3023701/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.