Năng lực nhìn ban đêm của Tô Mẫn rất tốt, cậu thấy rõ khuôn mặt của ba người phía trêи.
Trong đó một người là Lưu Lỵ Lỵ, cô ta ở phía bên trái, phía bên phải là Trương Viện, hai người đều là bạn học cùng ban. Tô Mẫn còn nhớ khuôn mặt của bọn họ.
Mà ở người đứng giữa, khóe miệng cô ta dính đầy máu, nhưng nhìn kỹ cũng có thể nhận ra ngũ quan, cũng là một nữ sinh.
Ba con quỷ cứ đứng đó nhìn chằm chằm cậu.
Tô Mẫn làm tốt tư tưởng cho mình, cậu dời mắt đi chỗ khác, nói: "Chúng ta đụng trúng quỷ đánh tường, các cậu nhắm mắt lại đi."
Bị quỷ đánh tường, phương pháp tốt nhất là nhắm mắt đi thẳng.
Tất nhiên bây giờ bọn họ đang ở trêи cầu thang nên không thể đi thẳng, đi thẳng chắc chắn sẽ gặp trở ngại, chỉ có thể mò theo tay vịn cầu thang, như vậy sẽ không bị quỷ mê hoặc.
Lâm Tiểu Nghiên nói: "Được."
Lâm Nhất Nhật chủ động nói: "Mình đi ở phía sau, Tô Mẫn đứng đầu đi."
Con gái thì phải được che chở nhiều hơn. Dù hắn cũng thấy rất sợ nhưng ai bĩu hắn lại là đại nam nhân làm chi.
Tô Mẫn quay đầu lại, dặn dò: "Các cậu cầm góc áo của nhau, đừng buông ra, tôi sẽ đi rất chậm."
Chờ mọi thứ đều sẵn sàng, cậu liền nhắm mắt lại.
Giờ phút này bọn họ đang ở lầu mấy cậu cũng không biết, chỉ hy vọng phương pháp của cậu thành công, nếu không đêm nay cả đám sẽ chết chỗ này.
Cảm giác được Lâm Tiểu Nghiên đang kéo vạt áo sau của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-van-nhan-me-trong-phim-kinh-di/168145/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.