Thực ra trong ngục giam không có bao nhiêu giờ được phép tự do hoạt động, nhưng vẫn có vài tên đứng ra tự xưng là đại ca, giờ giải lao chính là sân khấu riêng của bọn họ.
Bọn chúng rất thích dằn vặt người này, hay đánh hội đồng người kia, tóm lại chính là ăn no rãnh rỗi không có chuyện gì làm, nên miễn cưỡng muốn tìm việc.
Cảnh sát trại giam đối với việc này đều nhắm một mắt mở một mắt, cho nên ở trong ngục chỉ cần là người yếu thế sẽ bị bắt nạt.
Tô Mẫn là lính mới, lúc cậu đi trêи hành lang đã hấp dẫn ánh mắt của không biết bao nhiêu dã thú, sau đó cậu liền bị người ta coi trọng.
Ngục giam không tên này chỉ chứa đàn ông, tục ngữ nói cũng thật đúng, cả ngày không thấy lấy một người phụ nữ, ngày qua ngày nhìn bụi cỏ cũng thấy vui tai vui mắt.
Huống chi là một người đàn ông dễ nhìn.
Đại ca ngục giam đang ăn tối vừa liếc một cái đã yêu thích gương mặt này, vừa tối đã muốn đem Tô Mẫn đi, dù vậy cảnh sát cũng không thèm quan tâm. Nhưng không ai nghĩ đến là Tô Mẫn sẽ chết trêи đường.
Cụ thể chết thế nào thì không ai biết, bọn hắn chỉ biết lúc đó đèn trêи hành lang đột nhiên tắt ngúm, đến lúc sáng lại thì người đã bốc hơi.
Tuy nói ra là mất tích, nhưng ở trong phim kinh dị kiểu này cơ bản là chết chắc rồi.
Xe đột nhiên ngừng lại.
Tô Mẫn bị dẫn đi, có lẽ nhìn dáng vẻ của cậu không tệ, động tác của họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-van-nhan-me-trong-phim-kinh-di/1679862/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.