Tô Mẫn sững lại tại chỗ, cậu bị hiện tượng này làm cho hoảng sợ, có chút không rõ nguyên nhân ở đâu, lẽ nào nơi này có cơ chế hủy thi diệt tích?
Thế nhưng ngẫm lại không có khả năng lắm.
Nghiêm Kinh Tài quay đầu lại hô: "Tô Mẫn, cậu còn ở bên kia làm gì?"
Tô Mẫn hoàn hồn, đóng cửa lại, "Đến đây."
Bởi vì đang ở lầu một, cho nên bọn họ cách đại sảnh cũng không xa. Lúc đến bên cạnh bàn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng.
Bây giờ là mùa hè, nhưng khí trời trong cô nhi viện cứ như đầu thu.
Buổi tối ngủ không cần quạt điện, ngay cả máy điều hoà cũng không nhìn thấy, thế nhưng lại không thấy nóng.
Lão viện trưởng nói: "Ta đã ăn rồi. Hôm nay có một đứa nhỏ bị bệnh, ta sẽ qua xem một chút, các con từ từ ăn."
Ông lão nhìn mấy người ngồi xuống.
Tô Mẫn đang chuẩn bị ngồi thì bị lão viện trưởng ngăn lại, "Đây là chỗ ngồi của con, đừng ngồi sai."
Tô Mẫn nhìn về phía chỗ ông lão chỉ.
Trêи bàn đã sắp xếp ba dĩa đồ ăn đặc sắc, hương vị đầy đủ.
Nhưng nhìn lại trêи bàn của ba người khác, đều là dĩa đồ ăn giống nhau, ngay cả vị trí bày ra cũng không khác.
Tô Mẫn: "..."
Đây là thôi thúc muốn cậu phải ăn?
Nghiêm Kinh Tài cùng Hứa Y Hương rất đồng tình nhìn Tô Mẫn.
Tô Mẫn trầm mặc ngồi xuống.
Lão viện trưởng liền thuận miệng giáo huấn: "Hôm qua con ăn quá ít, như vậy không được, ngày hôm nay phải ăn nhiều vào."
Tô Mẫn cười qua loa.
Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-van-nhan-me-trong-phim-kinh-di/1679848/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.