Mọi người trêи bàn đều nhìn về phía Tô Mẫn bên này.
Nghiêm Kinh Tài cùng Hứa Y Hương hoảng sợ nhất, liếc mắt nhìn trạng thái trêи bàn sau đó lại liếc nhìn Tô Mẫn, hai người bọn đã hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tô Mẫn trầm mặc nhìn những dĩa đồ ăn khác biệt trêи bàn cậu.
Nào là rau muống xào, rồi thịt kho đậu hũ.
Nhìn thấy những miếng thịt kho nhỏ nhắn, Tô Mẫn có chút không hiểu, thịt kho này hình như không phải tiểu Trần làm đúng không?
Tiểu Trần đưa đồ ăn cho cậu xong liền rời khỏi đại sảnh.
Lão viện trưởng nhìn về phía Tô Mẫn, hiền lành mà nói: "Nhìn thật ngon, đừng lãng phí đồ ăn đấy, lãng phí là không nên."
Tô Mẫn luôn cảm giác mình rơi vào kịch bản kỳ quái gì đó rồi, tại sao phải làm đồ ăn cho cậu, cậu cũng không có cảm giác đói bụng.
Cậu và Nghiêm Kinh Tài liếc mắt nhìn nhau, sau đó cúi đầu dùng đũa chọt chọt đồ ăn trước mặt mình.
Bên trong không xuất hiện đồ vật kỳ quái.
Tô Mẫn lắc đầu với Nghiêm Kinh Tài một cái. Hứa Y Hương ngồi đối diện cùng hắn, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng vẫn không dám ăn như trước.
Lão viện trưởng cũng không chú ý việc bọn họ ăn hay không ăn, ông lão ăn chậm rì rì, một muỗng muốn nhai nửa ngày mới xong.
Thạch Nam Thịnh vừa ăn vừa hỏi: "Sao hôm nay mấy đứa trẻ xuống ít vậy ạ?"
Tối hôm qua hắn cũng biết ở đây có bảy đứa trẻ, thế nhưng trước mắt hắn nhìn thấy cũng mới chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-van-nhan-me-trong-phim-kinh-di/1679845/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.