Chỗ Tô Mẫn ở cách cô nhi viện khá xa, sau khi cậu nghỉ ngơi trêи xe nửa ngày, tỉnh lại chỉ mới sắp đến.
Sắc trời bắt đầu chuyển tối, đèn đường nằm trêи lối đi bộ phía xa kia cũng đã sáng.
Cảm giác giống như đang đi trêи tử lộ vậy.
Tài xế thấy cậu tỉnh, không nhịn được nói: "Cậu đến nơi này mà không gặp phải tài xế lão luyện như tôi, có lẽ sẽ tốn không ít tiền đấy."
Tô Mẫn thuận thế hỏi: "Anh biết cô nhi viện kia?"
Thấy trêи đường không có ai, tài xế tăng nhanh tốc độ, "Biết, chỗ này trước đây tôi thường đi qua, nhưng mấy năm gần đây đã không còn ai lui tới."
Dù sao nơi này cũng mới vừa được cải tạo, bây giờ vẫn đang trong quá trình quy hoạch.
Tô Mẫn hỏi: "Anh có biết cô nhi viện xảy ra chuyện gì không?"
Ký ức của thân thể này về cô nhi viện cũng không rõ ràng, có lẽ vì thời gian trôi qua quá lâu.
Thực ra người này ở cô nhi viện được khoảng vài năm. Sau khi rời đi, lúc tình cờ mới trở lại. Còn mấy năm gần đây chỉ gửi tiền về, chứ người cũng không về nữa.
Bộ dáng cô nhi viện hiện tại thế nào, cậu một chút cũng không biết.
Ngay lúc này, phía trước có một cái cột mốc xuất hiện trong tầm mắt Tô Mẫn.
Cô nhi viện "Gia đình hạnh phúc".
Trêи cột mốc ghi cách 1000 mét, phỏng chừng vài phút nữa là đến nơi, Tô Mẫn hít sâu một hơi.
Cảm giác tự mình đi đến nơi tử vong rất vi diệu.
Giống như lúc cậu tham gia bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-van-nhan-me-trong-phim-kinh-di/1679840/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.