Ánh mắt Tô Mẫn lóe lên, cậu đã nghĩ ra đây là người nào.
Lúc ăn cơm ở nhà chú Hà, có một con quỷ bị chặt đầu xuất hiện, vậy đây là người bị nó nhập?
Không trách muốn móc con mắt chú Hà có lẽ là trả thù chú Hà lấy con mắt nó bỏ vào nấu canh cá đi.
Nhưng Tô Mẫn lại cảm thấy kỳ lạ, bởi vì con mắt kia rõ ràng là tự bắn ra trong hốc mắt nó, nhảy vào bên trong canh cá.
Dù sao một con quỷ thù dai cũng không là gì.
Thẩm Túc vẫn đang thảo luận vấn đề ban nãy, nói: "Ta nói sự thật."
Tô Mẫn đã không muốn phản ứng y, một lòng chỉ muốn biết chỗ này đến cùng xảy ra chuyện gì.
Những người kia thèm muốn da bọn họ, nhưng làm sao biết đổi da, chẳng lẽ có tà thuật gì không ai biết?
Phim kinh dị loại này Tô Mẫn từng xem, một chút là bịa đặt, một chút là có thật, ví dụ như cái tà thuật làm mất đầu gì đó.
Nhưng cũng chỉ để làm sâu sắc thêm nội dung bộ phim thôi.
Chỉ một chút thời gian ngắn ngủi, cái thân thể không đầu kia chạy trở về, đem cái đầu rơi trêи đất nhặt lên, sau đó lại chạy tiếp.
Tô Mẫn cảm thấy thao tác này hơi thần kỳ.
Thẩm Túc bị cô quạnh khó nhịn, đụng cậu một cái, "Nói chuyện."
Tô Mẫn nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn y, hỏi vấn đề lúc trước nghĩ đến: "Tại sao ta có thể nhìn thấy ngươi, bọn họ thì không?"
Tối hôm qua Trần Tinh Châu mở đèn pin điện thoại lên, chiếu qua phía cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-van-nhan-me-trong-phim-kinh-di/1679813/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.