Nước biển đương nhiên không thể rửa ráy, lúc đó Tô Mẫn sẽ phát hiện ra, lúc tắm chính là nước ngọt không sai.
Tuy rằng tắm nước biển mới có lợi cho thân thể, nhưng không phải lúc nào cũng dùng.
Nếu đúng là dùng nước biển, hơn nữa ngoài biển có cá ăn thịt người... Tô Mẫn toàn thân đều nổi da gà.
Trần Tinh Châu không rõ tình huống lúc này, hỏi: "Không phải chứ, sau khi cháu tắm biển xong đều dùng nước ngọt để tẩy lại, như vậy sao tắm rửa?"
Hắn cảm thấy không thoải mái lắm, dù sao nước biển cùng nước ngọt cũng không giống nhau.
Chú Hà kinh ngạc nói: "Dĩ nhiên không phải, các cậu nghĩ thế nào vậy, trêи đảo có hệ thống xử lý, nó sẽ dẫn nước biển lại đây, xử lý thành nước ngọt để dùng, cho nên lượng nước rất ít, các cậu phải tiết kiệm một chút."
Tô Mẫn không biết hệ thống xử lý hắn nói là cái gì, thế nhưng trêи đảo có loại hệ thống này cũng không lạ.
Nước đục chảy ra cũng không phải là vấn đề chủ yếu, vấn đề là dòng máu.
Tô Mẫn rõ ràng nhìn thấy giọt nước kia màu đỏ, loại này trong phim kinh dị không thể có suy đoán nào khác.
Trần Tinh Châu liếc nhìn buồng tắm, "Thì ra là như vậy."
Chú Hà sờ sờ đầu trọc của mình, nở nụ cười: "Không có chuyện gì thì ta đi về, có việc cứ gọi ta."
Trần Tinh Châu nói: "Được."
Đi chưa được mấy bước, chú Hà đột nhiên nghĩ đến cái gì, liền xoay người lại nói: "Đúng rồi, quên mất nói cho các cậu một chuyện."
Trần Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-van-nhan-me-trong-phim-kinh-di/1679802/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.