Ngón tay kia là ngón tay người, bị Tưởng Vân Hỏa ném về phía trước, rơi vào trong bóng tối, dưới ánh đèn trong sân vẫn có thể thấy dáng dấp của nó.
Giống như một ngón tay đang duỗi ra từ trong đất.
Lời Tô Mẫn vừa nói ra, làm Tưởng Vân Hỏa càng sợ hơn.
Hắn vốn tưởng chỉ là thứ gì đó bị vứt, kết quả không nghĩ tới lại là cái này, giết cá thôi vì sao cũng lòi ra.
Tưởng Vân Hỏa hỏi: "Đây là ngón tay động vật hả?"
Bởi vì đã mục nát, nên có thể thấy xương ngón tay cùng khớp, Tưởng Vân Hỏa cũng không chắc chắn rốt cuộc có phải hay không, bọn họ cũng không phải sinh viên khoa y.
Tô Mẫn lắc đầu nói: "Tôi cảm thấy không phải."
Tưởng Vân Hỏa sắc mặt càng khó coi hơn, không biết nghĩ tới điều gì, nhỏ giọng suy đoán nói: "Chẳng lẻ cá ăn thịt người?"
Cá ăn thịt người vẫn có tồn tại trong thực tế, cho nên hắn có chút hoài nghi.
Tô Mẫn dùng cành cây đụng ngón tay kia một cái, tâm từ từ chìm xuống dưới, "Vừa nãy tôi nói sai, đây chỉ là ngón tay động vật."
Động vật có phân loại, con người cũng là động vật.
Tưởng Vân Hỏa cho là cậu nói thật, thở phào nhẹ nhõm, đem con cá ném đi, "Mình không làm nữa, nhìn là thấy không ngon miệng."
Tô Mẫn suy nghĩ một chút, "Chờ đã, cậu đem những con cá còn lại làm hết đi."
Tuy rằng không biết cậu muốn làm gì, thế nhưng Tưởng Vân Hỏa vẫn làm, đem mấy con cá trong thùng toàn bộ móc sạch.
Bên trong bụng cá có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-van-nhan-me-trong-phim-kinh-di/1679800/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.