Hai ngày hai đêm trôi qua, bọn họ đã tuyệt vọng rồi. Bọn họ đã thử đi ra ngoài nhưng chỉ cần chân chạm đất bên ngoài, lập tức nghe thấy tiếng nổ lớn, bọn họ chỉ đành rụt chân về nhưng như vậy có ý nghĩa gì chứ.
Chỉ là sống thêm một lát, trơ mắt nhìn mình c h ế t đi.
Ngay lúc tuyệt vọng nhất, Di Sinh nghe thấy giọng nói của Long Tương tướng quân, đó là giọng nói xa xôi, mong manh.
Có người đến cứu bọn họ rồi.
Những người còn lại trong hang núi điên cuồng hét về phía bên ngoài hang.
Di Sinh vội vàng bảo bọn họ im lặng, nghe tiếng động, đó là từ nơi bên ngoài Âm Xuyên truyền đến, vẫn chưa vào trận.
Đã biết đây là con đường Hoàng Tuyền thì không cần thiết phải hy sinh thêm nhiều người nữa.
Nhưng tiếng cầu cứu đã truyền ra ngoài, Long Tương tướng quân vẫn đến.
Long Tương tướng quân biết đây là Âm Xuyên, con đường Hoàng Tuyền của nhân gian.
Sư phụ của đã nói với hắn, đến nay chưa có ai phá được Âm Xuyên.
Hắn đã hỏi tại sao, có khó như vậy không?
Sư phụ nói, đã biết đi vào có thể phải c h ế t thì không có ai ngu ngốc đến mức mạo hiểm.
Nhưng Long Tương tướng quân lại là kẻ ngu ngốc đó, hắn biết rõ không thể làm được nhưng vẫn làm.
Hắn muốn một mình đi vào.
Trong Âm Xuyên, mây đen cuồn cuộn.
Tiếp theo sẽ phải đối mặt với điều gì. Chưa biết, cái c h ế t.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-uyen-hoa-huc/3598830/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.