Quân Long Tương và quân Kỳ Lân đánh nhau không thể phân thắng bại.
Từ cuối hạ nắng nóng đến đầu đông giá rét, không bên nào là người chiến thắng.
Trong tình thế giằng co, Tây Lăng chia thành hai chính quyền Nam Bắc.
Lấy sông Thương Thủy làm ranh giới, Long Tương chiếm phía Nam, Kỳ Lân chiếm phía Bắc.
Vốn là thế không đội trời chung.
Nhưng chiến báo truyền đến, tướng quân họ Tào bại trận đầu hàng, Phong Châu, Lương Châu, U Châu và năm châu khác bị kỵ binh Đông Ngô chiếm đóng.
Trong nước tranh giành thế nào cũng được nhưng không thể để ngoại địch xâm lược giang sơn.
Tướng quân Long Tương và Thủ phụ đại nhân, hai kẻ thù này đã đạt được sự đồng thuận về vấn đề này.
Họ tạm thời nghị hòa, hợp tác chống giặc, bảo vệ Tây Lăng.
Chiến sự cấp bách, họ dựng lều tạm ở vùng hoang vu rộng lớn bên bờ sông Thương Thủy, thương lượng suốt đêm.
Ba ngày ba đêm, xác định kế hoạch tác chiến, chia quân làm hai đường, liên hợp chống giặc.
Khi thương nghị kết thúc, trời đã nửa đêm, Quý Lâm Uyên là người đi sau cùng.
Dù sao thì cũng không có ai chờ hắn, đi sớm hay đi muộn cũng không sao.
Hắn vừa vén màn lều, tuyết hú và gió lạnh buốt như muốn nhấn chìm hắn.
Hắn quay người định quay lại lấy một bình rượu để làm ấm người thì đột nhiên nhìn thấy có người đứng dưới gốc cây đằng xa, cầm ô và đèn chờ người, trong đêm tuyết mịt mù, ánh lửa cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-uyen-hoa-huc/3598828/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.