A Niên thấy rất kỳ lạ, hắn ngẩn ngơ đi ra ngoài, định đi hỏi Di Sinh, Di Sinh đang bóc quýt cho A Oanh ăn, hai người đều cười rất vui vẻ, A Niên cảm thấy mình không nên qua đó.
Vì vậy, A Niên đầy bụng nghi vấn, đi đọc sách.
Người lớn thật phức tạp.
Đến tối ăn cơm, bọn họ đều vây quanh nhau ăn cơm.
Trưởng công chúa và A Niên ngồi cạnh nhau, A Oanh và Di Sinh ngồi cạnh nhau, An trạng nguyên ngồi một mình.
Di Sinh vẫn luôn gắp thức ăn cho A Oanh, A Oanh thẹn thùng cúi đầu ăn cơm.
Trưởng công chúa lặng lẽ gắp thức ăn cho A Niên, chậm rãi ăn vài miếng.
An trạng nguyên ngồi đó, không động đũa.
Di Sinh nhìn thấy, ồ lên một tiếng, hỏi: "An huynh, sao huynh không ăn, không hợp khẩu vị sao?"
Trưởng công chúa lén liếc nhìn hắn.
An trạng nguyên lắc đầu, đột nhiên đứng dậy, nói ra ngoài đi dạo.
A Niên chẳng hiểu ra sao, xen vào nói: "An ca ca, chẳng phải huynh đã đi cả ngày rồi sao?"
An trạng nguyên không nói gì, vẫn đi ra ngoài.
Di Sinh cảm thấy rất kỳ lạ, không chỉ sắc mặt An trạng nguyên rất kém, sắc mặt Trưởng công chúa cũng rất kém.
Ăn xong, Di Sinh lặng lẽ gọi A Niên đến, hỏi tình hình.
A Niên lắc đầu như trống bỏi.
Dù sao An trạng nguyên cũng là ân nhân cứu mạng của Di Sinh, Di Sinh quyết định, tự mình đi dò hỏi.
Tối hôm đó, Di Sinh và An trạng nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-uyen-hoa-huc/3598825/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.