Chương trước
Chương sau
Đột nhiên, trên bầu trời lóe lên hồng quang, Tô Vân lưu lại Tất Phương Thần Điểu lặng yên không một tiếng động bay lên, từ sau lưng người kia xuyên não mà qua!
Tất Phương Thần Điểu bay trở về, trong khi vỗ cánh vọt tới bên người Tô Vân, cánh chim vừa thu lại, hóa thành một hộp làm bằng gỗ nho nhỏ rơi ở trong tay Tô Vân. Tô Vân bắt lấy tay Tiết Thanh Phủ, trong tay áo bắn ra một đạo Thần Tiên Tác, đem hai người mang đến bay vào không trung.
Thần Tiên Tác trải rộng ra, hai người chân đạp dây thừng nhanh chóng tiến lên, Tiết Thanh Phủ nói nhỏ:
- Còn có Lôi Kích cốc án, giống như ngươi cũng ở tại thời điểm đó? Nghe nói trấn tộc chi bảo Lâm gia luyện hơn một trăm năm năm ở Lôi Kích cốc bị hủy đi hoàn toàn. Tô Vân mang theo hắn chạy vội bảy trăm trượng xa, rốt cục nhìn thấy Chúc Long Liễn phát ra ánh sáng, hắn lại thuận phương hướng Chúc Long Liễn tiến lên, thấy được ánh đèn dịch trạm Thiên Thị viên!
Tô Vân không khỏi vui mừng trong lòng, nói:
- Tiền bối đến cùng muốn nói cái gì?
Hắn thả người nhảy xuống, bắt lấy đầu dây lắc một cái, đem Thần Tiên Tác thu hồi vào tay áo. Hai người lập tức từ không trung rơi xuống, hoàng chung xoay tròn, không ngừng có Tất Phương từ trong chuông bay ra, lần lượt rơi vào dưới chân hai người, hai người hành tẩu trên không trung, thẳng đến Thiên Thị viên dịch trạm mà đi.
Tiết Thanh Phủ bị hắn khống chế trên không trung chạy vội, mình lại không tốn sức chút nào, hướng dẫn từng bước nói:
- Ngươi có cảm giác hay không, trong những chuyện Kiếp Hôi Quái, tây tịch tiên sinh, Họa Bích tiên sinh, Đồng Khánh La cùng Lâm gia trấn tộc chi bảo, lúc đầu đều đang yên đang lành, sau khi ngươi đã đến thì bọn hắn liền không hiểu thấu bị khắc chết?
Hắn thở dài, tiêu điều nói:
- Ta cảm thấy ta có khả năng cũng sống không quá đêm nay...
Tô Vân cười nói:
- Tiền bối quá lo lắng.
- Ngươi là Thánh Nhân, cho dù Linh Nhạc tiên sinh cũng khắc không chết ngươi, huống chi ta?
- Ngươi không cần quá khiêm tốn. Uy lực của ngươi tuyệt đối phía trên. Linh Nhạc tiên sinh..
Nhưng vào lúc này, không trung xuất hiện một đạo hỏa luân xoay tròn, rõ ràng là một loại Linh khí kỳ diệu, đang bay tới về phía hai người, Linh khí kia một bên phi hành, một bên chấn động, phân liệt!
Hỏa luân một phân thành hai, hai phân thành bốn, bốn phân thành tám, vù vù rung động, hướng đầu của bọn hắn chụp xuống!
Tô Vân người trên không trung xê dịch biến hóa, tránh đi từng đạo hỏa luân, hỏa luân kia ngoại trừ có liệt hỏa bên ngoài, bên trong lại còn có răng cưa đang điên cuồng xoay tròn, hiển nhiên khi chụp đến sau đầu, răng cưa chuyển động liền sẽ cưa đứt cổ!
Sau khi đầu thân phân thành hai, chỉ sợ sẽ bị thiêu thành tro!
Tô Vân liên tục tránh đi hơn mười đạo hỏa luân, trong đầu hiện ra hình ảnh ba mươi sáu tán thủ Viên Công Quyết, hắn trong chớp mắt loại bỏ sáu chiêu võ học chiêu thức Viên Công Quyết, chỉ lưu lại hình ảnh khí huyết vận chuyển. Hình ảnh trùng điệp, nhãn tình Tô Vân sáng lên, thôi động hoàng chung, ba mươi sáu Viên Công Quyết lạc ấn mặt ngoài hoàng chung trùng điệp cùng một chỗ, coong một tiếng vang, thần thông bạo phát từ trong hoàng chung!
Quay xung quanh hắn xoay tròn từng đạo hỏa luân giống như bị đồng thời đánh trúng, bắt đầu từ không trung rơi xuống dưới. Hỏa luân kia lại lập tức bay lên, hướng cùng một chỗ bay về, chỉ nghe một âm thanh truyền đến trong bầu trời đêm:
- Hảo thần thông, đáng tiếc.
Tô Vân không lo được xem chủ nhân hỏa luân là ai, thầm nghĩ:
- Hỏng bét! Ta vừa rồi quan tưởng hình ảnh Viên Công Quyết, quên khống chế thân thể Tiết Thánh Nhân!
Hắn vội vàng nhìn xuống dưới, chỉ thấy hơn mười đạo hỏa luân đang bọc lại trên cổ Tiết Thanh Phủ, tư tư tư xoay tròn, răng cưa điên cuồng quay xung quanh cổ của hắn mà cắt, ánh lửa văng khắp nơi. Hỏa luân kia mặc dù là Linh khí, nhưng thân thể Thánh Nhân không thể coi thường, Linh khí này không ngờ lại không cách nào đem cổ của hắn chặt đứt.
Hai tay Tiết Thanh Phủ chộp lấy túi tay áo, đầu dưới chân trên, rơi xuống dưới, một mặt sinh không thể luyến. Tâm niệm Tô Vân vừa động, Thần Tiên Tác bay ra, đuổi kịp Tiết Thanh Phủ, trói lại hai chân của hắn. Tô Vân dùng sức lắc Thần Tiên Tác một cái, Thần Tiên Tác ở giữa không trung trải rộng ra, Thánh Nhân Tiết Thanh Phủ bị treo ngược dưới dây thừng, trên cổ hơn mười đạo hỏa luân cháy hừng hực, còn đang không ngừng xoay tròn cắt chém, ý đồ chặt đứt cổ của hắn.
Hộp làm bằng gỗ trong tay Tô Vân bay ra, ong ong chấn động, hóa thành một thanh kiếm gỗ. Hắn cầm kiếm trong tay, dọc theo dây thừng lao vùn vụt, chạy về một chỗ khác của dây thừng, dự định cứu Tiết Thanh Phủ. Đột nhiên, Thần Tiên Tác có chút trầm xuống, một thiếu niên nắm lấy hỏa luân, hai chân mọc ra ưng trảo rơi vào trên dây thừng, ưng trảo vững vàng bắt lấy Thần Tiên Tác, trầm giọng nói:
- Tiểu quỷ, đừng chống cự, ngươi căn bản không thể nào là đối thủ của Nguyên Động cảnh giới!
Tô Vân không nói một lời, rút kiếm dọc theo dây thừng một đường phi nước đại. Đối diện thiếu niên kia thì hai tay khoanh ôm ở trước ngực, khẽ quát một tiếng, khí huyết phồng lên, thôi động hỏa luân, hỏa luân tranh tranh phân liệt, trên dưới trái phải giao thoa, từ bốn phương tám hướng hướng chém tới Tiết Thanh Phủ treo ngược dưới dây thừng. Cùng lúc đó, Linh giới xuất hiện phía sau hắn, tính linh cao cao đứng ở trong Linh giới, tính linh như một vị thần chỉ phát ra kim quang, mọc ra hai cánh. Trong Linh giới kia, thần chỉ triển khai hai cánh, kim quang chói mắt, lông vũ trên hai cánh như là đao gãy màu bạc, đao gãy hô hô mở ra, điên cuồng tăng vọt, như là dòng lũ cuồng đao màu bạc đánh tới Tô Vân!
Tô Vân làm như không thấy, vọt thẳng tới, nhưng khi từng đạo cánh chim đao gãy kia sắp tới bên cạnh hắn liền có từng tiếng chuông vang truyền đến, bị đại hoàng chung của hắn chấn rơi. Tiếng chuông một đường vang lên không ngừng, bước chân Tô Vân cũng không ngừng, xông đến gần cách trước người thiếu niên kia năm trượng, rốt cục không cách nào tiến lên. Thiếu niên đó là Nguyên Động cảnh giới, pháp lực Nguyên Động cảnh giới cực mạnh, khí huyết thịnh vượng, không những bắt đầu tu Luyện Linh giới, thậm chí ngay cả tính linh đều tăng lên lớn lao!
Uy lực tính linh thần thông càng không gì so sánh nổi!
- Ngươi vọt tới trước mặt ta năm trượng đã không tầm thường, đáng tiếc.
Thiếu niên kia mỉm cười, đang muốn hạ sát thủ, đột nhiên, kiếm rít chói tai từ trong cuồng đao dòng lũ của hắn truyền đến. Dưới đại hoàng chung, mũi kiếm Tô Vân hướng xuống dưới, giương kiếm, quay người. Sắc mặt thiếu niên kia biến hóa, vô số cánh chim đao gãy đưa ngang trước người, đồng thời giương tay vồ một cái, mấy chục hỏa luân trở về một thể. Kiếm quang chớp động, trong một lát ngắn ngủi này đã cắt vô số cánh chim đao gãy ra, mặc cho nguyên khí của hắn cường hoành như thế nào cũng khó cản phong mang của một kiếm này!
Thiếu niên kia nắm lên hỏa luân đón kiếm quang ý đồ muốn ngăn cản.
Xùy!
Kiếm quang trong tay Tô Vân có phong mang dài đến sáu bảy trượng, một kiếm không có chút nào trì trệ, bổ ra cuồng đao dòng lũ, chặt đứt Linh khí hỏa luân, đem Linh giới thiếu niên kia, tính linh, ngay cả người mang Linh khí cùng một chỗ chém thành hai đoạn!
Khóe mắt Tiết Thanh Phủ bị treo ở dưới Thần Tiên Tác nhảy lên:
- Tiên thuật! Không đúng, không chỉ tiên thuật, còn có Tiên Thể! Thân thể của hắn có thể chịu đựng lấy tiên thuật trùng kích!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.